Siêu ưu đãi đầu năm chỉ có trên KiddiHub

Giảm 100% học phí tháng đầu
0 giờ : 0 phút : 0 giây
Tìm kiếm bài viết

25+ bài xã luận về ngày 20/11 ngắn gọn, hay nhất 2025

Đăng vào 24/10/2025 - 20:13:15

2

Mục lục

Xem thêm

25+ bài xã luận về ngày 20/11 ngắn gọn, hay nhất 2025

Mời các bạn học sinh, sinh viên cùng viết những bài xã luận về ngày 20/11 để bày tỏ lòng tri ân sâu sắc đến thầy cô nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam. Mỗi câu chữ là lời tôn vinh công lao dạy dỗ, khắc sâu tình cảm và sự biết ơn của học trò. KiddiHub đã sưu tầm những bài xã luận về ngày 20/11 ngắn gọn, giàu ý nghĩa, mời các bạn khám phá và tham khảo!

25+ bài xã luận về ngày 20/11 ngắn gọn, hay nhất 2025

Bài xã luận về ngày 20/11 ngắn gọn nhất

Để tạo dấu ấn trên xã luận báo tường 20 11, những bài xã luận về ngày 20/11 ngắn gọn nhất chính là lựa chọn hoàn hảo. Vừa súc tích, vừa ý nghĩa, những dòng văn này giúp học sinh gửi gắm tình cảm chân thành, tri ân thầy cô một cách tinh tế trong ngày lễ đặc biệt.

Bài xã luận về ngày 20/11 ngắn gọn nhất

Bài xã luận 20/11 số 1

Thời gian thật sự trôi qua vùn vụt. Chẳng mấy chốc, 12 năm gắn bó với ghế nhà trường đã để lại trong em vô số kỷ niệm đẹp cùng thầy cô và bạn bè. Mùa 20-11 lại về, lòng em dâng lên những bồi hồi khó tả, bởi năm nay là năm cuối cấp, chỉ còn vài tháng nữa thôi chúng em sẽ phải rời xa vòng tay trìu mến của thầy cô.

Những năm tháng học trò in dấu sâu đậm hình bóng thầy cô trong từng bước đi của em. Giá như thời gian có thể chậm lại, để em vẫn mãi là đứa học trò bé nhỏ được học cùng, vui cùng các thầy cô.

Em thấu hiểu, bởi tình yêu nghề và tấm lòng thương học trò, thầy cô đã âm thầm hi sinh tuổi xuân, thức đêm chuẩn bị giáo án, giảng bài bằng cả trái tim để chúng em dễ hiểu. Thầy cô cũng cặm cụi chấm bài, sửa từng câu chữ, từng chi tiết nhỏ nhất… để rèn chúng em trưởng thành, vững vàng.

Khi chúng em nhận danh hiệu học sinh giỏi, niềm vui ấy không chỉ thuộc về chúng em mà còn thuộc về thầy cô – những người lặng lẽ đồng hành, theo sát từng bước tiến của chúng em. Ít ai biết rằng, đằng sau thành công ấy là cả một hành trình tận tụy, là công sức và tâm huyết mà thầy cô đã trao. Giống như bông hoa tươi thắm, ít ai nhớ đến nguồn dưỡng nuôi đã giúp nó nở rộ.

Con đường dẫn tới thành công của chúng em luôn in dấu thầy cô. Dù sau này em có trở thành ai, đứng ở đâu, hình bóng kính yêu của thầy cô sẽ luôn bên em, nhắc nhở, nâng đỡ và soi sáng mỗi bước đi trong cuộc đời. Và trong lòng em, lời nhủ ấy sẽ luôn vang vọng: “Công ơn thầy cô – trọn đời không quên!”

Bài xã luận 20/11 số 2

Thầy cô – hai tiếng thiêng liêng, thân thương, ngân vang từ sâu thẳm trái tim mỗi chúng em. Đôn-ki-xtôi từng nói: “Dưới ánh sáng mặt trời, không nghề nào cao quý hơn nghề dạy học.” Quả thật, nghề giáo là nghề cao quý nhất, và người thầy, người cô là những con người âm thầm nhưng vĩ đại, gieo rắc tri thức và tình thương khắp đời.

Từ những ngày đầu bỡ ngỡ đến trường, cho đến khi trưởng thành, em luôn cảm nhận được bóng dáng thầy cô dõi theo từng bước chân. Thầy cô – như những người cha, người mẹ thứ hai – đã kiên nhẫn uốn nắn từng nét chữ, từng trang văn, chắp cánh cho tri thức của em bay cao, vươn tới tương lai, góp phần làm giàu cho đất nước. Thầy cô không chỉ mở ra cánh cửa tri thức nhân loại mà còn dạy chúng em cách sống đẹp, cách làm người.

Trong mái trường này, tất cả chúng em đều được đón nhận một tình yêu thương bao la, vô bờ bến từ thầy cô. Có những lúc chúng em hờ hững, vô lễ, khiến thầy cô buồn phiền; cũng có những lúc chúng em chăm chỉ, đạt thành tích, làm nở nụ cười rạng rỡ trên môi thầy cô. Em thấu hiểu rằng, sau mọi bước chân thành công trên con đường đời, luôn có dấu chân, lời dạy và sự quan tâm ân cần của thầy cô.

Rồi mai này, khi chúng em rời xa mái trường, rời xa quê hương, bước tiếp trên con đường sự nghiệp của riêng mình, hình bóng và công ơn của thầy cô vẫn sẽ luôn khắc ghi trong trái tim em – những người đã gắn bó, dẫn dắt và truyền cảm hứng suốt những năm tháng học trò.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề mái trường, thầy cô

Mái trường – nơi bắt đầu của những ước mơ, và thầy cô – những người lặng lẽ chắp cánh cho ước mơ ấy bay xa. Dưới bóng mát của tri thức, chúng em lớn lên từng ngày, được nuôi dưỡng bằng tình thương, sự tận tụy và lòng kiên nhẫn của những “người gieo chữ”. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, những dòng xã luận nhỏ này xin được thay cho ngàn lời cảm ơn, gửi đến thầy cô lòng biết ơn sâu sắc nhất.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề mái trường, thầy cô

Bài xã luận 20/11 số 1

Nếu tri thức là khu vườn tươi tốt, thì thầy cô chính là những người làm vườn cần mẫn, ngày ngày vun trồng, cắt tỉa để từng mầm non tri thức được nở hoa rực rỡ. Từ bàn tay thầy cô, chúng em học cách kiên trì, cách yêu thương và cả cách đứng dậy khi vấp ngã.

Mỗi buổi sáng đến trường, giọng nói dịu dàng của thầy cô vang lên như bản nhạc sớm, sưởi ấm tâm hồn và mở ra thế giới diệu kỳ của tri thức. Đó không chỉ là bài học về con chữ mà còn là bài học về lòng nhân ái, về cách làm người giữa cuộc đời đầy biến động. Có lẽ, dù mai này trưởng thành, trong tim mỗi học trò vẫn luôn có một góc nhỏ mang tên “thầy cô thân yêu”.

Xin được gửi đến thầy cô lời tri ân tựa dòng suối trong lành – lặng lẽ nhưng sâu sắc. Cầu chúc thầy cô mãi giữ được ngọn lửa yêu nghề, để ánh sáng ấy tiếp tục soi đường cho bao thế hệ học trò bước tiếp trên hành trình chạm tới ước mơ.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề mái trường, thầy cô

Bài xã luận 20/11 số 2

Trên con đường đời, nếu mỗi chúng em là người lữ khách, thì thầy cô chính là ngọn đèn sáng giữa đêm tối, dẫn lối để chúng em không lạc bước. Dưới ánh sáng ấy, chúng em nhận ra đâu là giá trị thật của tri thức, của niềm tin và của tình người.

Mỗi bài giảng, mỗi lời khuyên của thầy cô là viên gạch đầu tiên xây nên nền móng vững chắc cho tương lai. Bằng tình yêu thương và sự kiên nhẫn, thầy cô đã dạy chúng em cách tự tin, bản lĩnh đối mặt với mọi khó khăn.

Thầy cô – như ngọn hải đăng giữa biển lớn, vẫn kiên cường thắp sáng dù sóng gió bủa vây. Ánh sáng ấy không chỉ soi đường cho chúng em, mà còn thắp lên trong tim niềm hy vọng và động lực vươn lên. Nhân ngày 20/11, chúng em xin dâng tặng thầy cô món quà giản dị nhất – một lời cảm ơn chân thành từ trái tim, và một lời hứa sẽ mãi ghi nhớ công ơn dạy dỗ hôm nay để nên người mai sau.

Bài xã luận 20/11 số 3

“Ngày ngày cắp sách đến trường 
Cơm cha áo mẹ, tình thương cô thầy.”

Câu thơ giản dị ấy vẫn vang vọng đâu đây, gợi lên bao ký ức về một thời áo trắng đầy yêu thương. Cha mẹ cho ta hình hài, cho ta tình yêu và hơi ấm. Còn thầy cô – những người cha, người mẹ thứ hai – lại cho ta đôi cánh của tri thức, dạy ta cách đứng vững giữa cuộc đời. Từ những con chữ đầu tiên run run viết trên trang giấy, đến bao bài học về nhân nghĩa, bao giọt mồ hôi trên bục giảng – tất cả là ân tình sâu nặng mà chúng con mang theo suốt đời. Và hôm nay, giữa không khí rộn ràng của tháng 11 tri ân, chúng con xin gửi đến thầy cô lời cảm ơn sâu sắc nhất, tự đáy lòng.

Hai tiếng “thầy cô” – nghe thân thương như tiếng gọi quê nhà. Dẫu mai này chúng con có đi muôn nơi, chạm đến bao ước mơ lớn, vẫn luôn nhớ rằng, nơi khởi đầu của hành trình ấy là đôi tay kiên nhẫn của thầy cô, là ánh mắt hiền hậu đã nâng đỡ chúng con qua từng vấp ngã.

“Thời gian qua, mùa thu nay có khác 
Bao chuyến đò neo bến cũ sông sâu 
Nghĩa thầy cô một đời không trả hết 
Dẫu đời con qua mấy nhịp cầu.”

Ai đó từng ví rằng, “Tuổi học trò như người thợ đang xây những viên gạch đầu tiên cho cuộc sống.” Và trong công trình ấy, thầy cô là người lặng lẽ chỉnh từng viên gạch nghiêng, vá lại chỗ sứt mẻ bằng lòng bao dung vô tận. Nhiều khi, chúng con hồn nhiên đến vô tâm, chẳng nhận ra phía sau ánh nhìn nghiêm khắc là cả một tình thương bao la. Chỉ khi trưởng thành, ta mới hiểu, mỗi lời dạy ngày xưa là một viên ngọc quý, là hành trang bền vững cho con đường phía trước.

“Một mùa thi như bao mùa thi trước 
Phấn trắng bảng đen, nét mực thầy còn 
Nắng vẫn vàng trên mái trường thân thuộc 
Chỉ tuổi thơ – chẳng thể nào còn…”

Thời gian trôi, lớp học cũ đã thay màu sơn mới, nhưng hình bóng thầy cô, giọng giảng trầm ấm, vẫn khắc sâu trong tâm trí. Tri thức thầy cô gieo hôm nào đã thành cây, đơm hoa kết trái trong cuộc đời mỗi người học trò. Bởi thầy cô đâu chỉ dạy ta kiến thức – mà dạy cả cách làm người, cách sống tử tế giữa cuộc đời đầy giông gió.

Tri thức là hạt giống quý, và thầy cô chính là người gieo mầm thầm lặng. Có khi hạt ấy gặp mưa nắng thất thường, nhưng nhờ tình yêu và lòng kiên trì của thầy cô, nó vẫn nảy mầm, lớn lên xanh tốt. Dẫu thời gian có xóa nhòa bao ký ức, nhưng ánh sáng tri thức thầy cô thắp lên sẽ mãi soi đường chúng con đi.

Chúng con hiểu rằng, lời cảm ơn thôi chưa đủ. Điều thầy cô mong không phải là quà tặng rực rỡ, mà là thấy chúng con trưởng thành, sống tử tế, biết vươn lên bằng chính đôi chân của mình. Mỗi nỗ lực, mỗi bước tiến là lời tri ân sâu sắc nhất gửi đến thầy cô.

Cuộc đời, chẳng phải lúc nào cũng bằng phẳng. Sẽ có những lúc ta gục ngã, mất niềm tin. Nhưng chính khi ấy, chúng con lại nhớ đến lời thầy dạy năm nào: “Ngã rồi thì đứng dậy, như tre sau bão vẫn thẳng mình vươn lên.”

“Tre già măng mọc – có gì lạ đâu.” 
Sự tiếp nối ấy chính là quy luật của yêu thương. Thầy cô hôm nay lại hóa thành những cội tre vững chãi, che chở và truyền sức sống cho bao mầm non thế hệ mới.

Thầy cô ơi, có thể chúng con không nói ra thường xuyên, nhưng lòng biết ơn ấy luôn ở đó – trong từng cố gắng, từng nụ cười, từng ước mơ đang lớn dần mỗi ngày. Ngày 20/11 là dịp đặc biệt để nói lời tri ân, nhưng với chúng con, mỗi bước đi thành công trong đời chính là bó hoa đẹp nhất dâng lên thầy cô – những người đã thắp sáng con đường tri thức bằng cả trái tim.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề mái trường, thầy cô

Bài xã luận 20/11 số 4

Khi những cơn gió heo may khẽ luồn qua tán lá, mang theo hơi lạnh đầu mùa đông cũng là lúc lòng em chợt lắng lại. Tháng 11 lại về – tháng của những tri ân, tháng khiến bao ký ức về thầy cô, về mái trường xưa bỗng ùa về như thước phim quay chậm. Trong miền ký ức ấy, vẫn còn nguyên vẹn hình ảnh thầy cô ân cần, những bài giảng chan chứa yêu thương và cả tiếng cười giòn tan dưới sân trường đầy nắng.

Thời gian trôi thật nhanh. Ngày nào em còn rụt rè nắm tay mẹ bước qua cánh cổng trường đầu tiên, nay đã là một học sinh lớp 10 – mang trong mình bao ước mơ mới. Dưới mái trường THPT thân thương, em lại được gặp những người thầy, người cô tận tâm, đã kịp gieo vào lòng chúng em niềm tin và khát vọng học tập chỉ trong vài tháng ngắn ngủi.

Ở thầy cô, điều khiến em xúc động nhất không phải là những lời nghiêm khắc, mà là tình thương bao la giấu trong từng ánh nhìn, từng lời nhắc nhở. Đôi khi, sau mỗi nét cau mày là cả một nỗi lo cho học trò còn vụng dại. Và sau những nụ cười rạng rỡ là niềm hạnh phúc giản đơn khi thấy chúng em trưởng thành hơn một chút. Thầy cô – những người “kỹ sư tâm hồn” thầm lặng, đã chọn cống hiến cả thanh xuân để chở bao chuyến đò sang bến bờ tri thức.

Vậy mà có những lúc, chúng em lại vô tư đến nông nổi – quên học bài, đi trễ, hay tìm những lý do ngụy biện cho sự lười biếng của mình. Chúng em đâu hiểu rằng đằng sau mỗi tiết học là bao đêm thầy cô thức trắng soạn bài, là biết bao công sức miệt mài để mang đến những bài giảng dễ hiểu nhất.

Em từng được khen ngợi vì thành tích học tập, nhưng trong sâu thẳm, em biết rõ rằng đằng sau lời khen ấy là cả công lao thầm lặng của thầy cô. Nếu em là bông hoa đang khoe sắc, thì thầy cô chính là mảnh đất màu mỡ đã nuôi dưỡng, chở che để em được tỏa hương cho đời. Người ta thường ngợi ca hoa đẹp, mà quên mất bàn tay vun trồng. Nhưng thầy cô – như đất lành – vẫn chẳng màng điều đó, vẫn lặng lẽ gieo mầm và dạy dỗ chúng em nên người.

Hôm nay, trong buổi gặp mặt thân thương của lớp 10A1, chúng em xin dâng lên thầy cô những bông hoa tươi thắm nhất. Không chỉ là món quà nhỏ bé, đó còn là lời hứa chân thành rằng chúng em sẽ nỗ lực hơn, chăm ngoan hơn để xứng đáng với tấm lòng của thầy cô.

Ngoài cha mẹ, thầy cô là người đã cho em đôi cánh để bay vào đời. Dẫu mai này đi xa, em vẫn luôn khắc ghi một điều giản dị mà thiêng liêng:

“Ơn thầy soi lối mở đường, suốt đời con nguyện khắc thương ơn thầy.”

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Người lái đò”

Khám phá bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất với chủ đề “Người lái đò”, nơi mỗi dòng chữ vừa tri ân thầy cô vừa phản ánh tinh thần xã luận báo tường 20/11. Những suy nghĩ chân thành, cảm xúc ấm áp sẽ giúp học sinh gửi gắm lòng biết ơn và tôn vinh người lái đò thầm lặng dẫn dắt con thuyền tri thức.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Người lái đò”

Bài xã luận 20/11 số 1

Ngày 20/11 – ngày của tri ân và yêu thương – là dịp để mỗi học sinh dừng lại giữa hành trình khôn lớn, nhìn về phía những người đã âm thầm chắp cánh cho ước mơ của mình – những người thầy, người cô đáng kính. Thầy cô không chỉ là người truyền dạy con chữ, mà còn là ngọn đèn soi sáng, là bàn tay nâng đỡ từng bước chân non nớt trên con đường đi tới tri thức và nhân cách.

Hình ảnh người lái đò lặng lẽ, dãi nắng dầm mưa, ngày đêm miệt mài chở những chuyến đò tri thức qua sông, đã trở thành biểu tượng đẹp đẽ nhất của nghề giáo. Trên mỗi chuyến đò ấy, thầy cô không chỉ trao gửi kiến thức mà còn gieo vào tâm hồn học trò hạt giống của niềm tin, đạo đức và lòng nhân ái. Có những bài học giản dị nhưng theo ta suốt đời – như lời nhắc nhở dịu dàng, như ánh sáng nhỏ bé thắp lên trong tim mỗi học sinh.

Bằng tất cả sự biết ơn, em xin gửi lời tri ân sâu sắc đến những người lái đò thầm lặng. Cảm ơn thầy cô đã kiên nhẫn, tận tâm và yêu thương vô điều kiện, để hôm nay chúng em có thể vững vàng đi tiếp trên hành trình cuộc sống. Dẫu năm tháng có phai mờ, mái đầu thầy cô có bạc trắng, nhưng hình ảnh ấy – hình ảnh của sự tận tụy và bao dung – sẽ mãi là ngọn lửa sưởi ấm lòng học trò trên suốt chặng đường trưởng thành.

Bài xã luận 20/11 số 2

Có khi nào giữa nhịp sống hối hả, bạn bỗng dừng lại và nhớ về người thầy, người cô đã từng chắp cánh cho ước mơ thuở nhỏ? Những khuôn mặt thân quen, giọng nói trầm ấm, từng ánh mắt khích lệ... tất cả như khẽ ùa về, gợi lại quãng thời gian trong trẻo nhất của đời người – thời học trò.

Hai tiếng “thầy cô” nghe qua tưởng chừng giản dị, nhưng chứa đựng cả trời thương mến, cả một đời hi sinh. Làm sao kể hết công ơn của những người lặng lẽ gieo chữ, gieo tình, gieo niềm tin giữa bao bộn bề. Với tấm lòng thành kính nhất, xin được gửi đến thầy cô muôn lời tri ân sâu sắc.

“Muốn sang thì bắc cầu kiều 
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy.”

Nghề giáo – một nghề bình dị mà cao quý vô ngần. Người thầy, người cô chẳng cần ánh hào quang, chỉ cần ánh mắt trong veo của học trò là đã đủ thấy hạnh phúc. Họ như những ngọn nến, lặng lẽ cháy để soi sáng con đường tri thức; như cánh chim đưa bao thế hệ trẻ băng qua bầu trời ước mơ.

Từ ngày đầu tiên ta còn vụng về nắm bút, thầy cô đã kiên nhẫn uốn nắn từng nét chữ, dạy ta cách viết, cách nói và cả cách làm người. Mỗi trang vở là một đêm thức trắng, mỗi lời phê là bao tâm huyết gửi trao. Trong từng con chữ đỏ thắm ấy là tình thương, là kỳ vọng, là cả một tấm lòng rộng lớn.

Trên bục giảng, giọng nói của thầy cô không chỉ truyền đạt kiến thức, mà còn gieo vào lòng ta những bài học về lòng nhân ái, về sự sẻ chia và nghị lực sống. Thầy cô dạy ta hiểu rằng học không chỉ để biết, mà còn để làm người tử tế.

Có những khi chúng ta sai, thầy cô chẳng nặng lời trách phạt mà chỉ nhẹ nhàng khuyên nhủ. Chính sự bao dung ấy khiến ta tự nhận ra lỗi lầm và trưởng thành hơn từng ngày. Và dù năm tháng trôi qua, hình bóng thầy cô vẫn là điểm tựa tinh thần, là ký ức ấm áp giữa cuộc đời nhiều đổi thay.

Giờ đây, khi mỗi người đã đi trên con đường riêng, thầy cô vẫn lặng lẽ dõi theo bước chân của học trò – vui khi ta thành công, xót xa khi thấy ta vấp ngã. Họ vẫn ngày ngày đứng trên bục giảng, tiếp tục chuyến đò tri thức, đưa lớp lớp học sinh đến bến bờ tương lai mà chẳng đòi hỏi một lời báo đáp.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Người lái đò”

Có mấy ai qua sông mà ngoảnh lại nhìn con đò cũ? Nhưng người lái đò vẫn miệt mài chèo chống, vẫn kiên trì vì một niềm tin giản dị – rằng, tri thức sẽ làm thế giới tốt đẹp hơn.

Ngày 20 tháng 11, xin nghiêng mình trước những người đã chọn con đường gieo chữ – những người viết nên câu chuyện đẹp nhất của cuộc đời bằng phấn trắng và bảng đen. Họ không chỉ dạy ta con chữ, mà còn dạy ta làm người, dạy ta biết yêu thương, biết sống có trách nhiệm và biết mơ ước.

Bài viết này là nén hương lòng, là lời cảm ơn chân thành nhất gửi đến tất cả thầy cô – những người anh hùng thầm lặng của tri thức. Mong rằng, mỗi chúng ta – dù đi đến đâu – cũng luôn khắc ghi hai tiếng “thầy cô”, như một phần thiêng liêng trong trái tim mình.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Tôn sư trọng đạo tri ân thầy cô”

Nhân dịp ngày 20/11, các bài xã luận về ngày 20/11 chủ đề “Tôn sư trọng đạo – tri ân thầy cô” không chỉ giúp học sinh thể hiện lòng biết ơn sâu sắc mà còn kết hợp tinh thần sáng tạo qua xã luận báo tường 20/11. Những dòng chữ giản dị, chân thành chính là cầu nối tình cảm giữa thầy và trò, ghi dấu ấn trong ngày lễ ý nghĩa này.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Tôn sư trọng đạo tri ân thầy cô”

Bài xã luận 20/11 số 1

Ngày 20/11 là dịp để mỗi học trò dừng lại, nhớ về và gửi gắm tấm lòng biết ơn chân thành đến những người thầy, người cô đã ngày đêm tận tụy dìu dắt chúng tôi. Thầy cô không chỉ truyền kiến thức, mà còn mở ra những chân trời mới, giúp chúng tôi không chỉ hiểu biết hơn mà còn trưởng thành về nhân cách, biết yêu thương và sống có trách nhiệm.

Trong hành trình học tập, thầy cô luôn là người bạn đồng hành đáng tin cậy, sẵn sàng lắng nghe, sẻ chia và dìu dắt chúng tôi vượt qua những khó khăn, thử thách. Mỗi lời động viên, mỗi ánh mắt quan tâm của thầy cô đều như ngọn đèn soi sáng, khiến tình cảm thầy trò thêm đằm thắm, ấm áp như gia đình.

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, em xin gửi lời tri ân sâu sắc nhất đến tất cả thầy cô, chúc thầy cô sức khỏe, niềm vui và hạnh phúc trọn vẹn, tiếp tục là người lái đò tận tâm chở bao thế hệ học sinh đến bến bờ tri thức. Những bài học, lời dạy bảo của thầy cô sẽ luôn là hành trang quý giá theo chúng tôi suốt đời.

Bài xã luận 20/11 số 2

Thời gian trôi thật nhanh, lại một mùa 20/11 sắp ghé qua. Mỗi lần bước vào lớp, nhìn ngôi trường thân quen, lòng chúng em lại dâng trào những cảm xúc khó nói thành lời. Bao mùa 20/11 đã qua, bao lần mưa nắng, bao kỷ niệm buồn vui gắn liền với tuổi học trò, tất cả đều in dấu trong tim. Còn thầy cô, từng ngày âm thầm chèo lái, dẫn dắt chúng em qua dòng sông tri thức bằng cả trái tim và tấm lòng tận tụy.

Công ơn thầy cô bao la như biển rộng, không thể gói ghém hết bằng những lời nói đơn thuần. Thầy cô dạy chúng em không chỉ kiến thức, mà còn cách sống: biết cười, biết khóc, biết đứng dậy sau vấp ngã. Thầy cô dạy chúng em trân trọng thời gian, giữ chữ tín, sống chân thành và trong sáng, và trên hết là yêu thương gia đình, quê hương.

Dòng sông tri thức vẫn chảy, mái tóc thầy cô dần điểm bạc theo năm tháng, nhưng đôi tay vẫn vững vàng chèo lái, trái tim vẫn nồng ấm vì học trò. Biết bao thế hệ đã vượt sông, bao ước mơ đã cập bến, bao khát vọng thành hiện thực nhờ thầy cô. Thế nhưng, mấy ai trong chúng em từng quay đầu để nói lời tri ân thật lòng?

Đôi khi, chúng em còn ngỗ nghịch, ham chơi, làm thầy cô phiền lòng. Nhưng khi nhìn giọt mồ hôi lăn trên trán thầy cô, nghe những lời dạy bảo thấm đẫm bao dung, chúng em mới thấm thía giá trị của từng lời dạy. Niềm vui lớn nhất của thầy cô không phải là sự đền đáp, mà là thấy chúng em trưởng thành, ngoan ngoãn, và thành công trong học tập. Thành quả lớn nhất của thầy cô là thấy thế hệ trẻ hôm nay và mai sau vững bước, góp phần xây dựng quê hương, đất nước.

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, chúng em xin gửi lời biết ơn sâu sắc nhất tới thầy cô. Kính chúc thầy cô sức khỏe dồi dào, để tiếp tục dìu dắt chúng em trên con đường đến tương lai rực rỡ!

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề "Bụi phấn"

“Bụi phấn” – hình ảnh giản dị nhưng chan chứa cảm xúc, tựa như nhịp đập âm thầm của trái tim người thầy. Mỗi hạt phấn trắng không chỉ vẽ nên con chữ, mà còn khắc sâu trong ký ức học trò bao tháng ngày tri thức, yêu thương và biết ơn. Mỗi hạt bụi bay trên bảng không chỉ ghi dấu những năm tháng miệt mài trên bục giảng, mà còn là minh chứng cho tâm huyết và tình yêu thương vô bờ mà thầy cô dành cho từng thế hệ học sinh. Nhắc đến hình ảnh ấy, lòng người lại dâng lên niềm xúc động, nhớ về những giờ học, những lời dạy bảo chân thành, và công lao dìu dắt của thầy cô trên hành trình tri thức.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề "Bụi phấn"

Thầy cô chính là những người đã mở ra cho em cánh cửa hiểu biết, giúp em nhận ra vẻ đẹp của thế giới, giá trị của cuộc sống và những bài học làm người quý báu. Từng nét chữ trên bảng, từng hạt bụi phấn rơi, đều chất chứa lòng tận tụy, tình thương và sự hy sinh thầm lặng. Dù gian nan, vất vả, thầy cô vẫn miệt mài với từng giờ lên lớp, mong ước được chứng kiến chúng em trưởng thành và vững bước trên con đường phía trước.

Nhân ngày 20/11, em xin gửi lời chúc sức khỏe, hạnh phúc và bình an đến toàn thể quý thầy cô, để thầy cô tiếp tục hành trình gieo mầm tri thức đầy ý nghĩa. Qua những dòng tâm sự này, em xin tri ân sâu sắc những tháng năm thầy cô đã trao trọn tâm huyết, và hứa sẽ không ngừng học tập, rèn luyện, xứng đáng với tất cả bụi phấn và tình thương mà thầy cô đã trao cho chúng em. Chúng em – những học trò luôn trân trọng và biết ơn thầy cô từ tận đáy lòng.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”

Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 là dịp để mỗi chúng ta nhắc nhở mình về câu tục ngữ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” – tri ân những người thầy, người cô đã dày công dạy dỗ, vun trồng tâm hồn và kiến thức cho thế hệ trẻ. Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất sẽ giúp bạn gửi gắm tình cảm và lòng biết ơn một cách sâu sắc.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”

Bài xã luận 20/11 số 1

Từ những ngày đầu chập chững bước vào lớp học, chúng em đã được thầy cô dẫn dắt, dạy dỗ không chỉ kiến thức mà còn đạo lý, lễ nghĩa. Chính những bài học ấy đã vun đắp nên truyền thống tôn sư trọng đạo, in sâu trong trái tim mỗi thế hệ học trò. Bài xã luận 20/11 ngắn này là lời tri ân chân thành, một thông điệp gửi đến những người đã âm thầm dìu dắt chúng em lớn khôn.

Quý thầy cô như những người cha, người mẹ thứ hai, luôn lặng lẽ chắp cánh cho những ước mơ bay cao. “Không thầy đố mày làm nên” – câu tục ngữ giản dị nhưng chứa đựng cả một chân lý sâu sắc. Chính thầy cô là người thắp sáng ngọn đuốc tri thức, gieo vào lòng chúng em niềm tin và dẫn lối từng bước đi vững chắc trên hành trình trưởng thành.

Mọi kiến thức hôm nay, mọi thành công dù nhỏ hay lớn, đều in đậm dấu ấn của thầy cô, những người không quản vất vả, hy sinh thầm lặng để chúng em trưởng thành. Chúng em sẽ luôn khắc ghi: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây,” trân trọng từng công lao, từng tình cảm thầy cô dành cho chúng em.

Ngày 20/11 – ngày tôn vinh nghề giáo, là dịp để mỗi người dừng lại, nhìn về và gửi lời biết ơn sâu sắc. Một món quà nhỏ, một bài thơ hay một bài xã luận 20/11 viết từ trái tim cũng đủ nói thay tất cả. Dù ở xa, không thể trực tiếp dâng hoa, chúng em vẫn mong mang đến thầy cô những món quà tinh thần, chan chứa cảm xúc:

“Ơn thầy dạy bảo từng ngày, 
Tình cô chăm sóc, trò nay nên người.”

Bài xã luận 20/11 số 2

“Ăn quả nhớ người trồng cây, 
uống nước nhớ người đào giếng…”

Từ những ngày đầu bước vào lớp học, thầy cô đã dạy chúng ta những bài học đầu đời về nhân cách, về lòng biết ơn và sự kính trọng. Những lời dạy ấy không chỉ là kiến thức mà còn là kim chỉ nam, giúp chúng ta vững bước trưởng thành và tự tin trên con đường đời.

Là người Việt, mỗi chúng ta đều mang trong mình truyền thống cao đẹp “tôn sư trọng đạo”. Câu nói dân gian “Không thầy đố mày làm nên” không chỉ nhắc nhở về vai trò của người thầy mà còn tôn vinh những tâm huyết, công sức mà thầy cô dốc lòng trao cho học trò, mở ra cánh cửa tri thức và chắp cánh cho những ước mơ bay cao.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây”

Thế nhưng, có bao nhiêu người trong số chúng ta khi rời xa ghế nhà trường còn nhớ tìm về lớp học cũ, gặp lại những người đã tận tâm dìu dắt mình? Ngày 20/11 hằng năm chính là dịp để chúng ta dừng lại, tri ân những “người lái đò” âm thầm đưa học trò qua dòng sông tri thức, thắp lên niềm cảm kích sâu sắc trong trái tim mỗi người.

Với những học trò xa nhà, một bó hoa tươi có thể khó gửi đến thầy cô. Nhưng những món quà tinh thần – bài thơ, lời nhắn gửi chân thành hay một tấm thiệp nho nhỏ – cũng đủ để thay lời tri ân, mang đến niềm vui và xúc động cho những người thầy, người cô trong ngày đặc biệt này.

Nhân dịp 20/11, bài xã luận của lớp xin gửi đến các bạn những vần thơ, lời văn hay về thầy cô – món quà tinh thần để cùng nhau chia sẻ niềm vui, tri ân những người đã dìu dắt chúng ta. Đồng thời, để nhắc nhở mỗi người rằng, bài học thuở ấu thơ “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” vẫn luôn là giá trị quý báu, không bao giờ phai nhạt trong đời sống.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Cánh buồm tri thức”

Khám phá bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất với chủ đề “Cánh buồm tri thức”, nơi những lời văn nhẹ nhàng nhưng chan chứa biết ơn được gửi gắm đến thầy cô – những người chèo lái con thuyền tri thức đưa học trò đến bến bờ tương lai.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Cánh buồm tri thức”

Bài xã luận 20/11 số 1

Ngày 20/11 – Ngày Nhà giáo Việt Nam – không chỉ là dịp để tôn vinh nghề dạy học mà còn là khoảnh khắc để mỗi học sinh gửi gắm lòng tri ân sâu sắc tới những thầy cô đã dìu dắt, chắp cánh cho ước mơ của chúng ta vươn cao. Với chủ đề “Cánh Buồm Tri Thức,” chúng ta như những con thuyền nhỏ trên đại dương mênh mông, và thầy cô chính là những người thuyền trưởng tận tụy, dẫn đường vượt qua mọi sóng gió.

Mỗi ngày đến lớp là mỗi hành trình khám phá đầy giá trị – không chỉ từ kiến thức trong sách vở mà còn từ những trải nghiệm quý báu thầy cô trao. Họ không chỉ dạy chúng ta những con số, những sự kiện hay công thức, mà còn gieo vào tâm hồn những bài học về kiên nhẫn, ý chí và niềm khát khao chinh phục chân trời tri thức. Từng tiết học trở thành một chuyến phiêu lưu, nơi chúng ta học cách đứng vững giữa thử thách và bão tố của cuộc sống.

Thầy cô là những người âm thầm dành biết bao tâm huyết để chuẩn bị từng bài giảng, biến mỗi giờ học thành ngọn lửa cảm hứng. Họ là hải đăng rực sáng trên con đường học vấn, soi rõ tiềm năng, giá trị riêng của từng học trò. Nhờ sự tận tâm ấy, chúng ta dám vươn ra thế giới, biến những ước mơ tưởng chừng xa vời thành hiện thực sống động.

Ngày 20/11 không chỉ là dịp tặng hoa, gửi lời chúc, mà còn là thời khắc để mỗi chúng ta nhìn lại hành trình học tập, tự nhắc rằng thành công của bản thân chính là món quà ý nghĩa nhất dành cho thầy cô. Đó cũng là động lực để họ tiếp tục cống hiến cho sự nghiệp giáo dục, để những cánh buồm tri thức của chúng ta luôn căng đầy gió.

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, hãy cùng nhau quyết tâm học tập, rèn luyện, không ngừng vươn lên, để mỗi ngày đến trường là một hành trình mới, mỗi tiết học là một cơ hội để khám phá và trưởng thành. Hãy để lòng biết ơn của chúng ta hòa cùng ước mơ bay xa, biến “Cánh Buồm Tri Thức” thành biểu tượng của khát khao, nỗ lực và chinh phục những đỉnh cao mới trong cuộc sống.

Bài xã luận 20/11 số 2

Tháng 11 nhẹ nhàng gõ cửa, mang theo làn gió se lạnh và dư âm êm dịu của Ngày Nhà Giáo Việt Nam. Trong trái tim mỗi học trò, tiếng trống trường vẫn ngân vang như nhắc nhở về những khoảnh khắc đáng quý bên thầy cô – những người đã chắp cánh cho ước mơ bay cao và rộng. Hôm nay, khi ngồi viết bài xã luận 20/11, lòng chúng em bỗng dâng trào biết bao cảm xúc bồi hồi, nhớ thương.

Tri thức là biển cả mênh mông, nhưng nhờ có thầy cô dẫn dắt, chúng em học cách hiểu đời, hiểu mình. Thầy cô như ngọn gió nâng cánh buồm tri thức, giúp chúng em vượt qua sóng gió, đồng thời là hoa tiêu soi đường trong những đêm tối, những lúc mịt mờ.

“Thầy cô dẫn lối qua bão tố, 
Dạy em tìm bến bờ tri thức.”

Ân tình thầy cô là hành trang vô giá, giúp chúng em vững tin vào tương lai. Nhân dịp lễ tri ân, qua bài xã luận này, chúng em muốn gửi trọn niềm biết ơn, lời chúc bình an và hạnh phúc đến các thầy cô – dẫu biết rằng công ơn ấy chẳng bao giờ có thể đong đầy.

Giữa nhịp sống hối hả, chúng em sẽ luôn nhớ: tri thức là cánh buồm vững chãi, dẫn lối qua mọi thử thách. Một lần nữa, chúng em xin gửi tới thầy cô tình cảm sâu sắc, lòng kính trọng trọn vẹn và lời chúc sức khỏe, để thầy cô tiếp tục hành trình gieo mầm tri thức cho muôn thế hệ.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Cánh buồm tri thức”

Bài xã luận 20/11 số 3

Những con thuyền chỉ thực sự ra khơi khi cánh buồm căng tràn gió, giúp thủy thủ vượt qua biển cả bao la để hướng về bến bờ mơ ước. Trên chuyến hải trình ấy, thầy cô chính là những người thuyền trưởng tận tâm, dẫn dắt chúng em – những thủy thủ trẻ đầy nhiệt huyết – trên từng con sóng tri thức. Kiến thức mà chúng em học được tựa như những cánh buồm, càng căng phồng, con thuyền càng lướt mạnh mẽ về phía chân trời tương lai.

"Ngoài khơi xa, sóng vỗ từng đợt 
Con thuyền nhỏ vẫn hướng bến tiến lên 
Bởi bên em có thuyền trưởng ngày đêm 
Cùng thủy thủ vững tay chèo lái."

Giữa biển khơi mênh mông của tri thức, biết bao con tàu đã dám ra khơi, chinh phục những chân trời xa lạ. Thầy cô – những người thuyền trưởng đầy kinh nghiệm và tận tụy – luôn đồng hành, dìu dắt chúng em băng qua từng dặm sóng dữ, mở ra những vùng tri thức mới lấp lánh như những hòn đảo kỳ diệu.

Thầy cô ơi, những con người cao quý và thiêng liêng, không quản ngày đêm đưa con thuyền chúng em về bến bờ an toàn. Dẫu ngoài kia giông tố, cánh buồm vẫn căng tràn nhờ sự dìu dắt của thầy cô. Tình cảm của thầy cô với chúng em tựa ngọn hải đăng vững chãi, soi đường cho những con tàu lạc giữa biển rộng, tiếp thêm sức mạnh khi chúng em đối mặt với sóng gió cuộc đời.

Hôm nay, dưới mái trường thân thương này, chúng em trưởng thành từng ngày, không chỉ bằng kiến thức mà còn bằng những bài học quý giá từ thầy cô. Những điều ấy sẽ là hành trang giúp chúng em trở thành những thuyền trưởng của tương lai, tiếp nối sứ mệnh cao cả – dẫn dắt thế hệ mầm non vượt qua hải trình tri thức.

Xem thêm: Báo tường 20/11

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Tình thầy trò”

Khám phá những bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất với chủ đề “Tình thầy trò”, nơi từng dòng chữ gửi gắm lòng biết ơn, tình cảm chân thành và sự trân trọng sâu sắc dành cho những người lái đò thầm lặng, luôn đồng hành cùng chúng ta trên con đường tri thức.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Tình thầy trò”

Bài xã luận 20/11 số 1

Hai từ “thầy - trò” như nhịp cầu vô hình, gắn kết trái tim người truyền lửa tri thức với những tâm hồn trẻ háo hức khám phá thế giới xung quanh. Trong từng năm học, thầy cô không chỉ dẫn dắt chúng em từng con chữ, mà còn truyền dạy những bài học về kiên nhẫn, nỗ lực và tinh thần trách nhiệm. Nhờ tấm lòng tận tụy ấy, trò từng ngày lớn lên, trưởng thành và tự tin hơn trên con đường học vấn.

Mỗi tiết học không chỉ là kiến thức khô khan, mà còn là hành trình khám phá đầy thú vị. Thầy cô dìu dắt chúng em từng bước, uốn nắn từng suy nghĩ, giúp trò dần hoàn thiện bản thân. Nhờ sự quan tâm, chỉ bảo tận tình, chúng em đã lưu giữ biết bao kỷ niệm đẹp, kết nối với những người bạn tri kỷ.

Nhân dịp Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, qua những dòng xã luận này, chúng em xin gửi lời tri ân sâu sắc nhất đến thầy cô – những người luôn là nguồn cảm hứng và dẫn lối cho các thế hệ học trò trên con đường tri thức. Tấm lòng và nỗ lực của thầy cô sẽ luôn là động lực để chúng em không ngừng vươn tới những chân trời mới.

Tình thầy trò thiêng liêng, khó gì có thể sánh bằng, và chúng em sẽ mãi trân trọng, ghi nhớ. Chúng em hứa sẽ học tập chăm chỉ, biến những thành tích nhỏ bé thành món quà ý nghĩa nhất, để không phụ niềm tin yêu mà thầy cô đã dành trao.

Bài xã luận 20/11 số 2

Trong hành trình mỗi con người, ngoài tình thương vô bờ của cha mẹ, thầy cô chính là những người dẫn đường không thể thay thế. Với chúng em – những học sinh ngồi trên ghế nhà trường – thầy cô không chỉ là người truyền kiến thức, mà còn là “người cha, người mẹ thứ hai,” dìu dắt, khơi dậy ước mơ và mở ra những chân trời rộng lớn để chúng em vững bước trên con đường đời.

“Thầy cô” – hai chữ giản dị mà thiêng liêng, chỉ những trái tim học trò chân thành mới có thể gọi bằng cả sự kính trọng và yêu thương. Mỗi bước tiến trên hành trình học tập đều có bóng dáng thầy cô, từ những bước chân chập chững đến những thành quả lớn lao sau này. Mỗi lần thầy cô nâng bước chúng em trên con đường chinh phục tri thức, đó không chỉ là hành trình gieo mầm kiến thức mà còn là chuyến đi thấm đẫm tình yêu, kiên nhẫn và niềm tin. Chính những tháng ngày ấy đã trở thành bệ phóng vững vàng, giúp chúng em tự tin bay cao giữa bầu trời tương lai.

Công ơn thầy cô không hề thua kém tình thương của cha mẹ. Những năm tháng học trò – quãng thời gian đẹp nhất đời người – là lúc chúng em được thầy cô uốn nắn, định hình nhân cách. Từ những bước chân đầu tiên đến trường mẫu giáo, thầy cô dạy chúng em biết lễ nghĩa, biết cách ứng xử đúng mực. Từng ngày trôi qua, dưới bàn tay tận tụy của thầy cô, chúng em lớn lên, trưởng thành và tự tin hơn.

Thầy cô không chỉ quan tâm đến kết quả học tập mà còn chú ý đến từng chi tiết nhỏ: một ý tưởng sáng tạo, một nỗ lực chưa hoàn hảo hay những sai lầm vụn vặt. Thầy cô khen khi chúng em làm tốt, nhắc nhở khi chúng em trượt bước, và kiên nhẫn dẫn dắt từng bước tiến nhỏ để chúng em vững vàng hơn mỗi ngày. Nhờ tình yêu nghề và sự tận tâm ấy, chúng em từng bước chinh phục kiến thức, trang bị hành trang vững chắc cho tương lai.

Ngôi trường Nguyễn Huệ là niềm tự hào của chúng em không chỉ vì nền giáo dục chất lượng mà còn bởi sự ân cần, tận tụy của các thầy cô. Ở đây, thầy cô là người dạy chữ, là bạn đồng hành, là chỗ dựa tinh thần, lắng nghe mọi tâm tư, sẻ chia từng niềm vui, và nghiêm khắc khi cần. Tình thương thầy cô dành cho chúng em bao la như đại dương – âm thầm nhưng sâu sắc, lặng lẽ nhưng vô cùng ấm áp.

Trên đời có nhiều mối tình thiêng liêng: tình cha mẹ, tình anh em, tình bạn, và cả tình thầy trò. Mỗi loại tình cảm đều đáng trân trọng, nhưng tình thầy trò là mối dây đặc biệt giữa người trao tri thức và người học cách làm người. Thầy cô đã dạy chúng em lòng biết ơn, sự kính trọng và tình yêu thương chân thành.

Vào mỗi dịp 20/11, chúng em gửi tặng thầy cô những “đóa hoa điểm mười” – những thành tích nhỏ nhưng chan chứa lòng biết ơn. Dẫu không thể so sánh với công lao to lớn của thầy cô, chúng em vẫn nỗ lực từng ngày để làm thầy cô tự hào. Thầy cô ơi, chúng em hứa sẽ không ngừng học hỏi, luôn chăm chỉ và trưởng thành, để xứng đáng với tình thương và kỳ vọng của thầy cô!

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Nghề nhà giáo”

Khám phá bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất với chủ đề “Nghề nhà giáo” để cảm nhận sâu sắc giá trị, sự tận tâm và những hy sinh thầm lặng của thầy cô – những người gieo mầm tri thức và yêu thương cho thế hệ tương lai.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Nghề nhà giáo”

Bài xã luận 20/11 số 1

Trong hành trình dài của lịch sử, nghề giáo luôn tỏa sáng như ngọn đèn dẫn lối giữa biển cả mênh mông, được xem là một trong những nghề cao quý nhất. Người thầy không chỉ truyền thụ tri thức, dạy dỗ đạo lý, mà còn ươm mầm cho những tâm hồn trẻ, dìu dắt bao thế hệ học trò vươn tới ước mơ và khát vọng cuộc sống.

Lòng kính trọng dành cho thầy cô không chỉ gói gọn trong những lời tri ân, mà còn là sự biết ơn chân thành xuất phát từ trái tim – niềm tự hào của mỗi học trò dành cho người đã âm thầm gieo hạt tri thức, nâng bước ước mơ và dẫn lối chúng em trên hành trình trưởng thành. Khi viết những dòng này nhân ngày 20/11, em nhận ra rằng nghề giáo không đơn thuần là một nghề, mà là một sứ mệnh cao cả, một trách nhiệm thiêng liêng mà mỗi người làm thầy, làm cô mang trên vai.

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam, tình cảm trân trọng đối với thầy cô lại càng dâng trào. Lời dạy của thầy cô như ánh mặt trời rực rỡ, xua tan bóng tối của sự thiếu hiểu biết, khơi dậy trong chúng em niềm kính trọng gia đình, quê hương và khát vọng trở thành những công dân có ích cho xã hội.

Đây không chỉ là những lời ca ngợi suông, mà là lời hứa từ trái tim: chúng em sẽ ghi nhớ công ơn thầy cô, không để tình thương và niềm tin ấy trở nên vô nghĩa. Với tinh thần học hỏi không ngừng, chúng em nguyện dốc hết sức lực nhỏ bé của mình để góp phần xây dựng một đất nước tươi đẹp, văn minh và đầy hy vọng.

Bài xã luận 20/11 số 2

Ngành giáo dục luôn là trụ cột quan trọng trong sự phát triển của xã hội, và trong đó, hình ảnh người thầy, người cô luôn chiếm một vị trí thiêng liêng. Ngày 20/11 – Ngày Nhà giáo Việt Nam – là khoảnh khắc thiêng liêng để mỗi chúng ta lắng lại, hướng lòng biết ơn về những người đã âm thầm gieo hạt tri thức, nuôi dưỡng bao thế hệ học trò bằng cả tâm huyết và tình yêu nghề.

Nghề giáo là nghề cao quý bậc nhất, bởi hơn cả việc truyền đạt kiến thức, người thầy, người cô còn là người dẫn lối, dìu dắt học sinh trên con đường khám phá bản thân. Từ những bài học đầu đời giản dị đến những kiến thức phong phú hơn về thế giới, họ luôn là bạn đồng hành, khơi dậy đam mê và khát vọng trong mỗi trái tim trẻ.

Song, con đường này không hề bằng phẳng. Trong thời đại thay đổi nhanh chóng, giáo viên không chỉ chịu áp lực giảng dạy mà còn phải nuôi dưỡng sự phát triển toàn diện của học sinh. Họ luôn phải đổi mới phương pháp, cập nhật kiến thức và linh hoạt trước nhu cầu ngày càng đa dạng của thế hệ trẻ. Áp lực từ phụ huynh, từ chương trình học cũng là thách thức mà họ kiên trì vượt qua mỗi ngày.

Mỗi thầy cô đều mang một sứ mệnh riêng: không chỉ là người truyền kiến thức mà còn là tấm gương sáng để học sinh học hỏi và noi theo. Tình yêu nghề, sự kiên nhẫn và nhiệt huyết của họ là ngọn lửa thắp sáng niềm tin, giúp học sinh vượt qua khó khăn và tự tin bước vào tương lai.

Nghề giáo không chỉ dạy chữ mà còn chăm sóc, nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ, hun đúc những công dân có trách nhiệm, nhân ái cho xã hội.

Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, hãy cùng nhau gửi lời tri ân tới những người thầy, người cô. Một lời cảm ơn chân thành, một bó hoa tươi thắm, hay chỉ là lời chúc tốt đẹp cũng đủ để tiếp thêm sức mạnh, truyền thêm nhiệt huyết cho những người đã và đang làm công việc cao cả này, để họ tiếp tục gieo mầm tri thức và giá trị cho xã hội.

Xem thêm: Đố vui 20/11

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Công ơn thầy cô”

Khám phá bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất với chủ đề “Nghề nhà giáo” để cảm nhận sâu sắc giá trị, sự tận tâm và những hy sinh thầm lặng của thầy cô – những người gieo mầm tri thức và yêu thương cho thế hệ tương lai.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Công ơn thầy cô”

Bài xã luận 20/11 số 1

Khi những cơn gió lạnh báo hiệu mùa đông về, ngày 20/11 lại gần, kéo theo trong tâm trí em bao ký ức về thầy cô – những người đã dìu dắt bước chân học trò từ những ngày đầu tiên cắp sách đến trường. Thời gian trôi qua lặng lẽ, mới đó mà đã gần mười năm kể từ những bước chân bỡ ngỡ ngày ấy.

Mười năm dưới mái trường, từng lời dạy, từng ánh mắt trìu mến của thầy cô đều in dấu trong tâm hồn em. Giờ đây, chúng em đang ở ngôi trường Bắc Ninh thân thương, lớp 10A1, với những thầy cô mới. Dù chỉ hai tháng ngắn ngủi, nhưng tình yêu thương mà các thầy cô dành cho chúng em đã đủ để cảm nhận sâu sắc sự tận tâm và nhiệt huyết.

Điều đáng quý nhất mà em nhận thấy nơi thầy cô chính là tấm lòng bao la, vô bờ. Bao lần em thấy họ lo lắng, phiền muộn khi chúng em chưa ngoan; và cũng không ít lần nhìn thấy nụ cười rạng rỡ, trẻ trung hơn hẳn mỗi khi chúng em cố gắng học tập. Thầy cô thật sự là những “kỹ sư tâm hồn”, gieo mầm kiến thức và dạy dỗ bằng cả trái tim.

Thầy cô luôn dành tất cả vì chúng em, dù đôi khi chúng em vô tình chưa nhận ra. Bao lần chúng em chưa chuẩn bị bài, bao lần viện đủ lý do để biện minh… có biết đâu rằng đằng sau từng giờ giảng bài là biết bao đêm thầy cô thức trắng, chuẩn bị giáo án, chấm bài từng câu từng chữ, chỉ để chúng em hiểu bài hơn.

Chúng em còn nông nổi, còn nhiều câu hỏi “tại sao”, nhưng thầy cô vẫn luôn tha thứ, vẫn yêu thương và kiên nhẫn dạy bảo. Khi em được công nhận là học sinh giỏi, mọi lời khen tặng đều hướng về em, nhưng em hiểu rằng, thành tích ấy có được là nhờ mồ hôi, công sức và tình thương thầy cô trao gửi. Như bông hoa cần đất để sinh trưởng, em cần thầy cô để lớn lên, trưởng thành và rực rỡ.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Công ơn thầy cô”

Dù không thể đền đáp trọn vẹn công ơn ấy, em vẫn luôn hướng lòng mình đến thầy cô bằng sự kính trọng, biết ơn – có thể chỉ là những lời thăm hỏi, hay một cử chỉ nhỏ trong ngày Tết, nhưng đó cũng là nguồn động viên vô giá.

Mùa xuân lại sắp về, chúng em thêm một tuổi, tóc thầy cô thêm vài sợi bạc. Thầy cô vẫn là ngọn đuốc sáng dẫn đường, là tấm gương soi cho chúng em bước đi vững vàng. Mai này, khi chúng em rời xa mái trường, bước chân vào đại học, vào đời, hình bóng thầy cô vẫn sẽ luôn hiện hữu, nhắc nhở và đồng hành cùng mỗi bước đi.

Hôm nay, trong buổi họp mặt đầy đủ của lớp 10A1, chúng em xin dâng tặng cô những bông hoa tươi thắm nhất – không chỉ là tấm lòng, mà còn là lời hứa chân thành: chúng em sẽ cố gắng hơn, ngoan ngoãn hơn, không phụ lòng mong mỏi của thầy cô.

“Ngoài cha mẹ, thầy cô là tất cả, 
Đã trao cho em đôi cánh bước vào đời. 
Trong thâm tâm em, mãi thầm nhủ: 
Nhớ công ơn thầy cô đến trọn đời!”

Bài xã luận 20/11 số 2

Khi mùa đông khẽ về, se lạnh len lỏi trong từng con phố, lòng người bỗng rộn ràng nhớ đến ngày Nhà giáo Việt Nam. Những kỷ niệm về công ơn của thầy cô lại ùa về, nhẹ nhàng mà sâu sắc, khiến trái tim mỗi người nhói lên những xúc cảm thân thương.

Thời gian trôi thật nhanh! Mới ngày nào em còn bỡ ngỡ bước chân vào lớp học, nay đã gần mười năm qua. Mười năm ấy, từng bước đi của em đều có bóng dáng thầy cô dìu dắt, từng lời giảng dạy thấm đượm tình thương yêu. Và giờ đây, tại ngôi trường Việt Đức thân yêu, lớp 10 TN 1, chúng em vừa mới quen thầy cô mới chỉ hai tháng nhưng dường như đã cảm nhận trọn vẹn sự tận tâm, yêu thương mà các thầy cô dành cho học trò. Thật lạ, dù là học sinh lớp 10, chúng em vẫn thấy mình như những cô bé, cậu bé lớp 1, bẽn lẽn bước vào lớp lần đầu.

Điều quý giá nhất mà em nhận được từ thầy cô là tình yêu thương bao la, vô bờ bến. Bao lần nhìn thấy ánh mắt ưu tư khi chúng em chưa ngoan, và cũng bao lần nụ cười rạng rỡ hiện lên khi chúng em cố gắng học tập, em lại thầm ngưỡng mộ: những kỹ sư tâm hồn thật cao cả!

Thầy cô đã âm thầm hy sinh nhiều điều cho chúng em mà đôi khi, chúng em chưa hề nhận ra. Những lúc chúng em chưa chuẩn bị bài, viện cớ bài khó, thầy cô vẫn đêm đêm chấm bài, soạn giáo án từng chi tiết. Những đêm mất điện, khi chúng em say giấc, thầy cô vẫn bên ngọn đèn, tỉ mỉ sửa từng câu chữ. Chúng em nông nổi, đáng trách, nhưng thầy cô luôn tha thứ bằng tình yêu thương trọn vẹn. Ôi, thầy cô của chúng em!

Khi thành tích học tập được ghi nhận, ai cũng khen ngợi, nhưng em hiểu rằng, đằng sau những thành công ấy là những giọt mồ hôi, là trái tim ấm áp của thầy cô. Em như đóa hoa, còn cô là lòng đất. Hoa tươi nhờ đất nuôi dưỡng, còn cô vẫn âm thầm, không mong báo đáp. Thế nên chúng em, những bông hoa, cần biết nguồn cội và dành trọn lòng biết ơn với thầy cô. Dù chỉ là những hành động nhỏ như thăm hỏi, chúc Tết, hay dịp lễ, đó cũng là lời động viên vô giá với thầy cô.

Một mùa xuân mới lại về, chúng em thêm một tuổi, tóc thầy cô thêm vài sợi bạc, nhưng những sợi tóc ấy lại in dấu cho những mùa xuân của đất nước, của học trò. Thầy cô – tấm gương sáng, ngọn đuốc thiêng soi đường cho chúng em bước đi. Mai này, khi rời xa quê hương, bước vào giảng đường đại học, hay dấn bước trên con đường đời, hình bóng thầy cô vẫn luôn đồng hành, nhắc nhở, động viên em trên mọi nẻo đường.

Hôm nay, trong buổi họp mặt đầy đủ lớp, chúng em xin kính dâng thầy cô những bông hoa tươi thắm nhất. Không chỉ là tấm lòng biết ơn, mà còn là lời hứa chân thành: chúng em sẽ cố gắng học tập, rèn luyện, không phụ lòng mong mỏi của thầy cô. Ngoài cha mẹ, thầy cô chính là đôi cánh giúp chúng em bước vào đời. Trong lòng em, luôn vang vọng một lời nhắc nhở dịu dàng mà sâu sắc: “Nhớ ơn thầy cô đến trọn đời!”

Bài xã luận 20/11 số 3

Công ơn của thầy cô thật vô hạn, như những vì sao dẫn lối giữa bầu trời rộng lớn của tri thức. Từ những bài học đầu tiên, thầy cô không chỉ truyền cho chúng ta kiến thức mà còn gieo vào tâm hồn những giá trị về nhân cách, lòng yêu thương và tinh thần trách nhiệm. Họ là những người gieo mầm ước mơ, khơi dậy niềm tin để chúng ta vươn tới chân trời rộng mở của tương lai.

Mỗi thầy cô là một tấm gương sống, tỏa sáng nhờ lòng tận tâm và tình yêu nghề sâu nặng. Họ âm thầm hy sinh, dành bao đêm trăn trở bên trang giáo án, bao giờ cũng hăng say bên từng bài giảng, chỉ để thấy học trò lớn lên, trưởng thành và vững bước trong cuộc sống.

Thầy cô không chỉ là người dẫn dắt trên bục giảng, mà còn là bạn đồng hành, là cha, là mẹ thứ hai của mỗi học trò. Họ luôn bên cạnh nâng đỡ những bước chân vấp ngã, khích lệ những lúc chông chênh, và trao cho chúng ta nguồn sức mạnh tinh thần vượt qua mọi thử thách.

Nhân ngày 20/11, hãy dành một khoảnh khắc để tri ân những người đã âm thầm dìu dắt, hun đúc bao ước mơ và hy vọng. Lòng biết ơn ấy sẽ mãi khắc sâu trong tim mỗi học trò, như lời hứa rằng công lao của thầy cô sẽ không bao giờ bị lãng quên. Những lời cảm ơn dù ngàn vạn cũng chưa đủ, hãy luôn trân trọng và giữ mãi ký ức về những người đã dắt chúng ta đi qua hành trình trưởng thành.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Công ơn thầy cô”

Bài xã luận 20/11 số 4

Mỗi năm, Ngày 20/11 lại trở về như một nhịp cầu nối yêu thương, để chúng em được bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc với những người đã dồn trọn tâm huyết, công sức và tình yêu thương cho sự nghiệp trồng người. Trong mắt học sinh, Thầy Cô không chỉ là người truyền dạy kiến thức, mà còn là những người dìu dắt, thắp sáng niềm đam mê khám phá và học hỏi.

Ngày Nhà Giáo Việt Nam vì thế trở thành một dịp đặc biệt, để mỗi chúng em có thể nói lời tri ân với những trái tim đã thầm lặng gieo mầm tri thức. Thầy Cô là người mở ra cánh cửa đầu tiên dẫn chúng em đến thế giới rộng lớn của kiến thức. Những giờ học dưới mái trường thân thương không chỉ là nơi thu nhận bài học, mà còn là kho tàng của những giá trị về đạo đức, nhân cách và ý chí. Mỗi lời giảng, mỗi ánh mắt, mỗi cử chỉ của Thầy Cô đều chứa đựng tình thương và niềm tin vào khả năng của từng học sinh, giúp chúng em dám mơ, dám cố gắng và tự tin đối mặt với thử thách.

Khi nhắc đến Thầy Cô, trong ký ức chúng em lại hiện lên bao kỷ niệm vui buồn, những lời động viên, những buổi phụ đạo tận tình, để vượt qua khó khăn. Thầy Cô dạy chúng em cách đứng dậy sau thất bại, nuôi dưỡng ý chí và bản lĩnh – món quà vô giá mà không gì có thể thay thế.

Ngày 20/11, chúng em trao những bó hoa tươi thắm, những lời chúc ấm áp, nhưng quan trọng hơn cả là tình cảm chân thành, lòng biết ơn sâu sắc gửi đến Thầy Cô. Chúng em hiểu rằng mọi nỗ lực của Thầy Cô không chỉ đến từ trách nhiệm mà còn từ tình yêu vô bờ dành cho học trò. Đằng sau mỗi thành công, mỗi bước trưởng thành của chúng em luôn có bóng dáng Thầy Cô âm thầm dõi theo, ủng hộ và tự hào.

Hình ảnh Thầy Cô trong tà áo dài, hay áo sơ mi giản dị, luôn in sâu trong tim học trò. Thầy Cô là người cha, người mẹ thứ hai, là bạn đồng hành trên từng bước đường đời. Trong trái tim mỗi học sinh, Thầy Cô vừa là Thầy, vừa là bạn, vừa là người soi đường dẫn lối.

Nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam, chúng em xin hứa sẽ không ngừng học hỏi, rèn luyện, để xứng đáng với công lao của Thầy Cô. Những bài học, những lời dạy của Thầy Cô sẽ luôn là ngọn đèn soi sáng cho chúng em trên con đường tương lai, dù đi đâu, về đâu, hình bóng ấy vẫn vẹn nguyên trong tim.

Ngày 20/11 không chỉ là dịp để học sinh tri ân Thầy Cô, mà còn là khoảnh khắc để xã hội nhìn lại và trân trọng vai trò của giáo dục. Bài xã luận này mong muốn không chỉ gửi lời biết ơn, mà còn khơi dậy ý thức đầu tư, quan tâm hơn đến nghề giáo – nghề đặt nền móng cho tương lai của đất nước, góp phần xây dựng một nền giáo dục vững mạnh và bền lâu.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Bài học đầu tiên”

Người thầy âm thầm gieo mầm tri thức, để khi những mầm non xanh tươi vươn lên, dấu thời gian đã in rõ trên chính người gieo ấy. Mái tóc điểm sương bạc, vương chút bụi phấn còn sót lại, những nếp nhăn hằn sâu trên vai áo cũ.

Bài xã luận về ngày 20/11 hay nhất chủ đề “Bài học đầu tiên”

Trong nhịp sống hối hả, những lần trở về thăm cô càng thưa dần. Cô đã quên đi hạnh phúc riêng, hi sinh trọn đời cho những trái tim thơ dại. Dẫu tuổi đã xế chiều, cô vẫn khát khao trao yêu thương, lặng lẽ hòa mình vào thế giới trẻ thơ. Cô yêu ánh mắt ngây thơ, niềm vui tràn đầy trong nụ cười của các em. Dù đồng lương khiêm tốn, cô vẫn dành dụm mở một gánh hàng sáng nho nhỏ, để các trò có bữa ăn ấm lòng.

Tôi đứng lặng, nhìn cô vuốt ve lũ trẻ, ánh mắt hiền từ, nụ cười móm mém trên môi khiến lòng tôi rưng rưng. Cô ơi, con đã về, đứa học trò mà cô từng nâng niu giờ trở lại bên cô.

Khoảnh khắc ấy đầy bùi ngùi, cả hai cùng rơi nước mắt. Cô ôm tôi thật chặt, mái tóc xanh ngày xưa nay hòa màu sương trắng, và cảm giác ấm áp của ký ức ùa về như mới hôm qua. Cô kể cho tôi nghe những tháng ngày làm nghề, niềm vui xen lẫn nỗi buồn, cả những hi sinh thầm lặng.

Tôi nhận ra trái tim cô vẫn rực cháy nhiệt huyết. Chính ngọn lửa ấy đã nuôi dưỡng tâm hồn tôi, thắp sáng ước mơ trong tôi. Ngày hôm ấy trôi qua quá nhanh; khi tôi ra về, ánh mắt cô dõi theo từng bước, vừa trìu mến, vừa khiến lòng tôi nặng trĩu. Thương cô biết bao mà bất lực trước thời gian.

Thầy cô là vậy, có những lớp học trò trưởng thành chưa từng quay lại, nhưng nơi đây, cô vẫn kiên nhẫn chờ đợi. Niềm vui của đời giáo viên giản đơn mà sâu sắc; chỉ khi xa rời, ta mới thấm thía từng nếp nhăn, từng lời nghiêm khắc ngày xưa đã trở thành hành trang quý giá cho đời.

Cầu mong cô thật nhiều sức khỏe, để tôi mãi được sống trong vòng tay ấm áp ấy.

“Thầy tôi, mái tóc điểm sương, 
Lời thương không nói xiết cả đời. 
Tuổi thơ trôi qua ngàn ngày, 
Vẫn in trong ký ức dáng thầy năm xưa. 
Mồ hôi rơi giữa buổi trưa, 
Vì đàn em nhỏ, nắng mưa không rời. 
Bao năm dài, thầy ơi, 
Vắt từng nhịp sống, cho đời nở hoa.”

KiddiHub đã viết những xã luận về ngày 20/11 ngắn gọn và ý nghĩa. Đây là cách tuyệt vời để thể hiện lòng biết ơn sâu sắc với thầy cô. Những lời văn chân thành, giản dị nhưng chan chứa tình cảm sẽ trở thành món quà tinh thần quý giá trong ngày lễ đặc biệt này. Qua từng dòng chữ, bạn có thể truyền tải trọn vẹn cảm xúc, khắc ghi công ơn thầy cô trong trái tim mình mãi mãi.

Đăng bởi:

Hữu Huy

Bài viết liên quan

Những lời cảm nghĩ về ngày 20/11 ngắn gọn ý nghĩa và hay nhất

27/10/2025

1

Những lời cảm nghĩ về ngày 20/11 ngắn gọn ý nghĩa và hay nhất
Ngày 20/11 – Ngày Nhà giáo Việt Nam không chỉ là dịp tri ân những người đã thầm lặng gieo mầm tri thức, mà còn là khoảng...

Đọc tiếp

Gợi ý top những món quà 20/11 cho mẹ ý nghĩa và tinh tế nhất

26/10/2025

5

Gợi ý top những món quà 20/11 cho mẹ ý nghĩa và tinh tế nhất
Gợi ý top những món quà 20/11 cho mẹ ý nghĩa và tinh tế nhất. Tại sao nên mua quà tặng mẹ nhân ngày 20/11? Bí kíp khi lựa chọn mua quà 20/11 cho mẹ

Đọc tiếp

Viết văn về ngày 20/11 bằng tiếng Anh – Ngắn gọn và ý nghĩa

26/10/2025

4

Viết văn về ngày 20/11 bằng tiếng Anh – Ngắn gọn và ý nghĩa
Viết văn về ngày 20/11 bằng tiếng Anh – Ngắn gọn và ý nghĩa. Viết lời chúc 20/11 bằng tiếng Anh ngắn gọn, ấn tượng, hay nhất. Hãy cùng KiddiHub tìm hiểu bạn nhé!

Đọc tiếp

99+ câu đối 20/11 hay và ý nghĩa nhất tặng thầy cô 2025

26/10/2025

3

99+ câu đối 20/11 hay và ý nghĩa nhất tặng thầy cô 2025
99+ câu đối 20/11 hay và ý nghĩa nhất tặng thầy cô 2025. Ý nghĩa của câu đối 20/11 dành cho thầy cô. Cùng KiddiHub tìm hiểu nhé!

Đọc tiếp

Hướng dẫn bài thuyết trình vẽ tranh vẽ 20/11 hay và ý nghĩa nhất

26/10/2025

2

Hướng dẫn bài thuyết trình vẽ tranh vẽ 20/11 hay và ý nghĩa nhất
Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 không chỉ là ngày tri ân, mà còn là dịp để mỗi học sinh thể hiện tình cảm chân thành dành c...

Đọc tiếp

15+ bài văn ngắn về thầy cô 20/11 hay, ý nghĩa và xúc động

26/10/2025

3

15+ bài văn ngắn về thầy cô 20/11 hay, ý nghĩa và xúc động
15+ bài văn ngắn về thầy cô 20/11 hay, ý nghĩa và xúc động. Dàn ý bài văn về ngày 20/11 dạng thuyết minh sự kiện. Cùng KiddiHub tìm hiểu bạn nhé!

Đọc tiếp

100 câu đố 20/11 hay và ý nghĩa nhất 2025 về thầy cô

26/10/2025

2

100 câu đố 20/11 hay và ý nghĩa nhất 2025 về thầy cô
100 câu đố 20/11 hay và ý nghĩa nhất 2025 về thầy cô. Những câu đố vui 20/11 hay và hấp dẫn cho học sinh. Cùng KiddiHub tìm hiểu nhé!

Đọc tiếp

Gợi ý tặng quà 20/11 cho cô giáo về hưu ý nghĩa và thiết thực

26/10/2025

2

Gợi ý tặng quà 20/11 cho cô giáo về hưu ý nghĩa và thiết thực
Gợi ý tặng quà 20/11 cho cô giáo về hưu ý nghĩa và thiết thực. Ý nghĩa của tặng quà 20/11 cho cô giáo về hưu. Cùng KiddiHub tìm hiểu nhé!

Đọc tiếp

  • 1
  • 2
  • 3
  • 4
  • 5
  • ...
  • Trang tiếp