Siêu ưu đãi đầu năm chỉ có trên KiddiHub
Giảm 100% học phí tháng đầuĐăng vào 26/10/2025 - 15:22:03
3
Mục lục
Xem thêm
Khi ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 đang đến thật gần, không chỉ những bó hoa hay lời chúc ý nghĩa khiến không khí thêm rộn ràng mà những truyện cười 20/11 cũng được học sinh háo hức sưu tầm để chia sẻ cùng bạn bè hoặc viết lên báo tường. Hãy cùng KiddiHub khám phá ngay bộ sưu tập truyện cười 20/11 ngắn gọn, vui nhộn và đầy ý nghĩa nhé!
Nếu bạn đang tìm những truyện cười 20/11 ngắn gọn, dễ nhớ để chia sẻ cùng bạn bè trong ngày Nhà giáo Việt Nam, thì đừng bỏ lỡ tuyển tập những mẩu chuyện hài hước dưới đây nhé! Mỗi câu chuyện không chỉ mang lại tiếng cười sảng khoái mà còn ẩn chứa tình cảm tri ân sâu sắc dành cho thầy cô.
Trong buổi họp phụ huynh, cô giáo đưa ra một tờ bài kiểm tra Toán của cả lớp.
- Thưa bà, con bà Thúy và con chị Minh đều trả lời sai hết các câu hỏi, lại còn mắc lỗi giống hệt nhau.
Mẹ Thúy ngạc nhiên hỏi:
- Cô làm sao biết hai đứa làm giống nhau ạ?
Cô giáo chỉ vào bài: “5 x 3 = ?” – Thúy viết “Em không biết đáp án”, còn Minh viết “Bạn em cũng không biết ạ!”.
Thầy giáo bước vào lớp với vẻ nghiêm nghị. Thầy đặt quả bóng bay lên bàn rồi bất ngờ làm nổ “đoàng!”. Cả lớp giật mình.
Thầy mỉm cười: “Tiết học này cũng sẽ bùng nổ như thế! Nào, mở sách ra, chúng ta bắt đầu nhé!”.
Thầy giáo giấu một con vật giả sau lưng, chỉ cho học sinh thấy đôi cánh và hỏi:
- Đây là con gì?
- Thưa thầy, con ong!
- Sai, là con bướm. Thế em tên gì nào?
- Dạ... em đố thầy biết đấy!
Trong giờ Địa lý, thầy hỏi:
- Tùng, em chỉ cho thầy châu Âu trên bản đồ nào.
- Đây ạ!
- Giỏi lắm! Còn em Mai, ai phát hiện ra châu Âu?
- Thưa thầy, Tùng ạ!
Thầy giáo trẻ tỏ tình với cô giáo Toán:
- Em biết không, tình cảm của anh với em giống như hàm số tăng vô cùng – mỗi ngày đều lớn hơn hôm qua.
Cô giáo cười:
- Dễ thương đấy, nhưng em cần xem hàm số ấy có giới hạn hay không!
Thầy hỏi:
- Các em biết mục đích của bài kiểm tra là gì không?
- Dạ, để xem học sinh có biết gì không ạ.
- Thế em biết gì trong bài hôm nay?
- Dạ... em chỉ biết là nếu trả lời đúng thì em qua, còn sai thì... em qua lần sau ạ!
Trong giờ sinh hoạt, cô nhắc nhở: “Các em chăm học thì tương lai sẽ thành công!”.
Một bạn nhanh trí hỏi: “Cô ơi, học giỏi có dễ kiếm tiền không ạ?”.
Cô mỉm cười: “Tất nhiên rồi!”.
Học sinh liền đáp: “Vậy sau này em mở lớp dạy làm giàu, cô tham gia nhé!”.
Thầy nhìn bài học sinh sai gần hết liền hỏi: “Sao em sai nhiều thế này?”.
Học sinh đáp: “Dạ, em muốn thể hiện sự sáng tạo ạ!”.
Thầy bật cười: “Sáng tạo cũng cần có... điểm dừng em nhé!”.
Cô giáo nói: “Hôm nay chúng ta có bài kiểm tra đặc biệt để mừng Ngày Nhà giáo Việt Nam!”.
Học sinh háo hức hỏi: “Kiểm tra kiểu gì ạ?”.
Cô cười: “Không cần viết, chỉ cần nói cảm nhận về thầy cô là được!”.
Cậu học trò liền đáp: “Vậy cho em nói: cảm ơn cô đã dạy em cách... không cần làm bài kiểm tra hôm nay!”.
Nếu những mẩu truyện cười 20/11 ngắn ở trên chưa khiến bạn bật cười sảng khoái, thì phần tiếp theo chắc chắn sẽ làm bạn thích thú hơn nhiều! Cùng khám phá những câu chuyện dài hơn, dí dỏm nhưng vẫn gửi gắm thông điệp sâu sắc về tình thầy trò. Và đừng quên chia sẻ lại cho thầy cô hoặc bạn bè như một món quà tinh thần vui nhộn trong ngày 20/11 nhé!
Trong giờ học đạo đức, thầy giáo giảng về lòng nhân ái và hỏi cậu bé Tâm:
- Nếu em có hai căn nhà, còn mẹ em không có căn nào, em sẽ làm gì?
- Em cho mẹ một căn, thưa thầy.
- Tốt lắm! Còn nếu em có ba chiếc ô tô, mẹ em không có chiếc nào thì sao?
- Em sẽ tặng mẹ một chiếc ạ!
Thầy gật gù khen ngợi rồi hỏi tiếp:
- Thế nếu em có 50.000 đồng, mẹ em không có đồng nào, em sẽ làm gì?
Cậu bé im lặng một lúc rồi đáp:
- Dạ... em không đưa ạ.
- Tại sao thế?
- Bởi vì... thật ra em đang có đúng 50.000 đồng, thưa thầy!
Trong tiết học khoa học, cô giáo mặc chiếc áo mới in đầy hoa cúc, vui vẻ hỏi cả lớp:
- Các em có biết hoa cúc sống nhờ vào điều gì không?
Bình nhanh nhảu đáp:
- Thưa cô, nhờ nước ạ!
Cô gật đầu:
- Đúng rồi! Nhưng không chỉ riêng hoa cúc đâu, tất cả thực vật đều cần nước để sống.
Cả lớp đồng thanh:
- Dạ vâng ạ!
Riêng Bình lẩm bẩm nhỏ:
- Nhưng mà... hoa trên áo cô chắc sống nhờ... cô thôi!
Sáng thứ Hai, thầy giáo Toán bước vào lớp với gương mặt nghiêm nghị rồi nói:
“Hôm nay, chúng ta sẽ có một bài kiểm tra nhỏ!”
Cả lớp im phăng phắc, ai nấy đều toát mồ hôi lo lắng. Chỉ có Minh vẫn ngồi thảnh thơi, miệng cười tươi như chẳng có chuyện gì.
Thầy nhìn Minh ngạc nhiên:
– Minh, sao em không lo như các bạn?
Minh đáp tỉnh rụi:
– Thưa thầy, hôm qua em nghỉ học, chẳng biết thầy dạy gì nên có lo cũng chẳng giúp được gì ạ!
Cả lớp bật cười ầm, còn thầy thì dở khóc dở cười. Cuối cùng, thầy chỉ nhẹ nhàng nói:
– Thôi được, em ra ngoài đứng suy nghĩ xem... nghỉ học có thật sự là “niềm tự hào” không nhé!
Cô giáo Văn giao bài về nhà: “Các em hãy viết một bài tả mẹ của mình.”
Hôm sau, khi chấm bài, cô đọc to bài của Hùng: “Mẹ em có mái tóc đen như cánh quạ, làn da trắng như tuyết, đôi mắt sáng như sao...”
Cô gật đầu hài lòng: “Bài của Hùng rất hay!”
Nhưng đến đoạn cuối, cô bật cười: “...và mẹ em nặng 90kg!”
Cả lớp cười nghiêng ngả. Cô mỉm cười bảo:
– Hùng ơi, mẹ em đẹp thế mà nặng 90kg thì hơi... lạ nhỉ?
Hùng đỏ mặt đáp:
– Dạ, em tả đúng sự thật cô ạ. Em viết văn trung thực mà!
Trong giờ Lịch sử, thầy hỏi:
– Ai biết vua Quang Trung tên thật là gì?
Tuấn nhanh nhảu đáp:
– Thưa thầy, là Nguyễn Huệ ạ!
– Giỏi lắm! Thế vua Quang Trung sinh năm nào?
– Dạ, năm 1753!
– Mất năm nào?
– Năm 1792 ạ!
Thầy gật gù:
– Rất tốt! Thế nếu vua Quang Trung còn sống đến nay thì bao nhiêu tuổi?
Tuấn suy nghĩ một lát rồi đáp chắc nịch:
– Dạ… 272 tuổi ạ!
Cả lớp cười ngất, còn thầy cũng phải bật cười theo.
Trong giờ tiếng Anh, cô giáo dạy cách phát âm từ tomato.
Cô đọc theo giọng Mỹ: “tə-mei-tou”, rồi bảo học sinh lặp lại.
Cả lớp đồng thanh: “tə-mei-tou!”.
Cô vui vẻ gật đầu, nhưng Nam giơ tay hỏi:
– Thưa cô, sao người Anh lại đọc là “tə-ma-tou” còn người Mỹ thì “tə-mei-tou” ạ?
Cô đáp:
– Vì cách phát âm khác nhau giữa tiếng Anh – Anh và tiếng Anh – Mỹ đó em!
Nam ngẫm nghĩ rồi hỏi tiếp:
– Vậy nếu em gặp cả người Anh lẫn người Mỹ trong cùng một phòng thì em đọc thế nào ạ?
Cô cười:
– Lúc đó em cứ chỉ vào quả cà chua thôi, khỏi cần nói gì cả!
Một ngày nọ, thầy Hiệu trưởng bắt gặp vài học sinh đang ném đá vào cửa sổ lớp học.
Thầy không la mắng mà chỉ nói:
– Các em lên phòng thầy.
Khi đến nơi, thầy đưa cho mỗi em một viên đá và bảo:
– Giờ thầy cho 10 phút, ai ném vỡ nhiều cửa kính nhất sẽ được thưởng!
Các em ngạc nhiên nhưng vẫn thử.
Kết quả: chẳng tấm kính nào vỡ.
Thầy mỉm cười hiền hậu:
– Cửa sổ phòng thầy là kính an toàn, còn cửa lớp học thì chỉ là kính thường. Nếu vỡ, nhà trường phải tốn tiền sửa, số tiền đó lẽ ra có thể mua thêm sách cho thư viện. Các em thấy không, chỉ vì một trò nghịch dại mà có thể làm ảnh hưởng đến nhiều bạn khác.
Cả nhóm cúi đầu xấu hổ và hứa sẽ không bao giờ tái phạm.
Xem thêm: Truyện ngắn 20/11
Những truyện cười 20/11 về thầy cô dưới đây mang đến tiếng cười giòn tan nhưng vẫn chan chứa tình cảm tri ân. Từng câu chuyện hóm hỉnh, đáng yêu như lời chúc ngọt ngào gửi đến những người thầy, người cô đã hết lòng vun đắp cho hành trình khôn lớn của học trò.
Trong giờ Toán, thầy hỏi:
– Em nào có thể giải được bài này?
Cả lớp im phăng phắc. Một lúc sau, Tí rụt rè giơ tay:
– Thưa thầy, em biết cách ạ!
Thầy vui mừng:
– Giỏi quá, em lên bảng!
Tí bước lên, cười nhẹ:
– Dạ, cách của em là… chờ bạn giỏi nhất lớp làm xong rồi em chép theo ạ!
Cả lớp cười vang, thầy chỉ biết bó tay.
Thầy nghiêm giọng:
– Hôm nay em lại đi học muộn, lý do là gì?
Tí đáp thật thà:
– Dạ, vì đồng hồ báo thức của em reo đúng giờ, nhưng em lại quên đặt nó gần tai ạ!
Thầy bật cười:
– Vậy mai em đặt đồng hồ cạnh… gối nhé, để nó đánh thức cả giấc mơ của em luôn!
Ngày 20/11, học sinh nô nức mang quà đến tặng thầy cô. Cô giáo thấy Tèo chỉ cầm một tờ giấy nhỏ, liền hỏi:
– Tèo, em không có quà à?
Tèo cười hồn nhiên:
– Dạ có chứ cô! Em tặng cô… điểm mười trong tim em ạ!
Cô xúc động mỉm cười:
– Thế thì cô xin nhận điểm mười đáng yêu này nhé!
Trong giờ sinh hoạt, cô hỏi học sinh:
– Lớn lên, em nào muốn làm nghề giáo?
Một vài cánh tay rụt rè giơ lên. Cô hỏi Tí:
– Còn em, sao không giơ tay?
Tí cười tinh nghịch:
– Dạ, vì em muốn làm… học sinh suốt đời để được tặng hoa cô mỗi năm ạ!
Cô phì cười, cả lớp vỗ tay rào rào.
Giờ kiểm tra, thầy trả bài:
– Bài em sai nhiều quá, chỉ được 5 điểm thôi.
Tí buồn rầu:
– Thưa thầy, nếu thầy thương, thầy cho em xin lại 2 điểm được không ạ?
Thầy ngạc nhiên:
– Sao lại xin lại 2 điểm?
– Dạ, vì em mất ăn mất ngủ suốt 2 đêm ôn bài, em muốn lấy lại cho công bằng ạ!
Cả lớp cười nghiêng ngả, thầy cũng phải gật gù: “Lý do sáng tạo thật!
Thầy hỏi:
– Em hãy cho biết thế nào là “kiên nhẫn”?
Trò đáp nhanh:
– Dạ, là khi thầy giảng mãi mà chúng em vẫn chưa hiểu nhưng thầy vẫn… cố giảng tiếp ạ!
Cô giáo khen:
– Tuần này bạn nào ngoan, làm bài tốt, cô sẽ tặng quà!
Cả lớp đồng thanh:
– Dạ, cô nhớ tặng cả phần của tuần trước và tuần trước nữa luôn nha cô!
Cô hỏi:
– Em chép bài bạn làm gì, phải tự làm chứ!
Tí đáp tỉnh bơ:
– Dạ, em không chép ạ, em chỉ so sánh kết quả của hai cách làm khác nhau thôi ạ!
Cô dặn:
– Tuần sau thi giữa kỳ, các em nhớ ôn bài kỹ nhé!
Nam đáp chắc nịch:
– Dạ, cô yên tâm! Nếu em không đạt điểm cao thì… lần sau em sẽ cố hơn!
Trong giờ Tin học, thầy hỏi:
– Em nào biết vì sao máy tính của thầy không khởi động được?
Một học sinh nhanh nhảu:
– Dạ, chắc tại thầy chưa “nạp kiến thức” vào ổ cứng của máy ạ!
Xem thêm: Câu đối 20/11
Để bài báo tường 20/11 thêm sinh động và cuốn hút, bạn có thể khéo léo lồng ghép những truyện cười 20/11 ngắn gọn, dí dỏm hoặc thể hiện bằng tranh minh họa vui nhộn. Dưới đây là vài mẫu truyện vui giúp bài báo tường của bạn trở nên độc đáo và đầy tiếng cười.
Trong giờ học văn, thầy giáo nghiêm nghị hỏi:
– Em, trái nghĩa của từ “buồn” là gì?
Cậu học trò nhanh nhảu: – Dạ, “không buồn” ạ!
Thầy gật đầu, tiếp tục: – Vậy từ “mất” thì sao?
– Dạ, “không mất” ạ.
– Thế còn “nghỉ học”?
Học sinh tươi cười đáp: – Dạ… “nghỉ học” luôn ạ!
Cả lớp bật cười nghiêng ngả. Còn thầy thì chỉ biết lắc đầu, miệng cười mà lòng thầm nghĩ: “Đúng là học trò thời nay – nhanh trí thật đấy, chỉ hơi... sai hướng!”
Trong buổi thi vấn đáp môn Lịch sử, thầy giáo hỏi:
– Em có biết Trưng Vương là ai không?
– Dạ, em không biết ạ.
– Vậy Nguyễn Trãi?
– Dạ, em cũng không biết luôn.
– Thế còn Nguyễn Bỉnh Khiêm chắc em biết chứ?
– Dạ... cũng không nốt thầy ạ.
Thầy hơi cau mày, hỏi tiếp:
– Thế em biết ai?
– Dạ, em biết Sơn Tùng M-TP, Đen Vâu với HIEUTHUHAI ạ!
Thầy lắc đầu, thở dài:
– Em chỉ biết thần tượng giải trí thôi à?
Cậu học trò cười trừ:
– Dạ... nhưng họ cũng “có lịch sử riêng” đó thầy!
Cả lớp lại cười ồ, còn thầy chỉ biết cười theo – tiếng cười vừa vui, vừa nhắc khéo các trò: “Đừng để lịch sử… rơi vào quên lãng nhé!”
Trong giờ tập làm văn, thầy yêu cầu cả lớp:
– Hôm nay, các em hãy viết một đoạn ngắn về người thầy hoặc cô mà em yêu quý nhất.
Cả lớp cắm cúi viết. Riêng Nam lại mải mê miêu tả chú chó nhỏ ở nhà – nào là “dạy em biết kiên nhẫn”, nào là “luôn lắng nghe em tâm sự”.
Thầy đọc bài, ngạc nhiên hỏi:
– Nam ơi, sao em không viết về thầy cô mà lại viết về chú chó?
Nam gãi đầu, hồn nhiên trả lời:
– Dạ, vì chú chó cũng dạy em biết yêu thương và kiên nhẫn, thầy ạ!
Câu trả lời khiến cả lớp cười nghiêng ngả. Còn thầy thì vừa bật cười vừa khẽ gật đầu – đúng là trong mắt trẻ thơ, bài học có thể đến từ bất cứ đâu, miễn là bằng tình yêu thương.
Trong giờ học, cô giáo nhẹ nhàng bảo Vova:
– Em học lười thì chỉ khiến bố mẹ khổ thôi đấy!
Vova hồn nhiên đáp:
– Nhưng bố em bảo chính cô mới làm bố khổ ạ.
– Sao cơ? – cô đỏ mặt ngạc nhiên hỏi.
– Dạ, vì cô cho nhiều bài tập quá, tối nào bố em cũng phải làm đến mất ngủ ạ!
Để hiểu ước mơ của học trò, cô giáo dặn cả lớp vẽ nghề nghiệp tương lai.
Có bạn vẽ phi công, có bạn làm bác sĩ, riêng Natasha để tờ giấy trắng.
Cô hỏi:
– Sao em không vẽ gì cả?
Natasha suy nghĩ rồi trả lời:
– Em định lớn lên sẽ lấy chồng, mà chẳng biết... chồng em hình gì cô ạ!
– ???
Trong giờ tô màu, cô giáo bảo cả lớp tô vịt màu vàng, ô màu xanh.
Ai cũng làm theo, riêng bé Pinky lại tô ngược.
Cô cau mày hỏi:
– Em đã bao giờ thấy con vịt nào màu xanh chưa?
Pinky đáp:
– Dạ chưa ạ! Nhưng cô đã bao giờ thấy con vịt nào cầm ô chưa cô?
Cô... đứng hình!
Hai học sinh đến lớp trễ, cô giáo nghiêm giọng hỏi:
– Tũn, sao em đi muộn?
– Dạ, em làm rơi mười nghìn, phải tìm nên trễ ạ!
– Thôi được, lần sau chú ý nhé!
– Còn em, Tèo?
– Dạ... tại bạn làm rơi mười nghìn.
– Em giúp bạn tìm à?
– Dạ không, em bận... đạp lên tờ tiền đó nên tới trễ ạ!
Trong bữa cơm, bố nhắc con:
– Ăn cơm mà xem phim là hư, để bố mách cô giáo bây giờ!
Tối lại thấy con xem phim, bố tiếp:
– Suốt ngày TV, mai bố nói cô giáo cho mà biết!
Cô con gái phụng phịu:
– Lúc nào bố cũng nhắc cô giáo, con mà mách mẹ thì bố khổ đấy nhé!
Đầu tiết toán, thầy vui vẻ ra câu đố:
– Ăn cắp nhạc gọi là gì?
– Dạ, đạo nhạc ạ!
– Còn ăn cắp thơ?
– Là đạo thơ ạ!
– Thế ăn cắp... răng?
Cả lớp im phăng phắc.
Thầy cười:
– Đơn giản thôi, hôm nay học “đạo hàm” nhé!
Cô giáo hỏi Tí trong giờ Hóa:
– Em kể cô nghe loại axit dùng để tẩy trắng?
– Dạ, nhiều lắm cô ạ!
– Nói thử vài loại xem nào?
– Dạ, ví dụ như... Omo, Tide hay Vì Dân ạ!
Cô: “…”
Thầy hỏi:
– Ai lấy nỏ thần của An Dương Vương?
Cả lớp im lặng. Thầy chỉ một trò:
– Em biết không?
– Dạ... không phải em ạ!
Hiệu trưởng đi ngang, thầy than:
– Học sinh bây giờ tệ quá!
Hiệu trưởng trầm ngâm:
– Thôi, bảo anh Vương làm báo cáo, tôi cho xuất quỹ đền nỏ, khỏi rùm beng!
Thầy bước vào lớp, nghiêm giọng:
– Hôm nay thầy bận, cả lớp nghỉ!
Cả lớp reo mừng.
Thầy mỉm cười:
– Vậy các em vừa xử lý thông tin nghỉ học như thế nào?
– Dạ, tụi em định về ạ!
– Tốt! Đó là ví dụ về “Thông tin và xử lý thông tin”. Mở vở ra học bài mới nào!
Cả lớp: “...”
Cô hỏi Hà:
– Chỉ cho cô đâu là châu Mỹ?
– Dạ, đây ạ!
– Giỏi lắm! Còn Tí, ai tìm ra châu Mỹ?
– Dạ... bạn Hà ạ!
– !!!
Thầy giáo bước vào lớp với vẻ mặt cau có, quần áo xộc xệch, cả lớp im phăng phắc. Chưa ai kịp hiểu chuyện gì, thầy rút chiếc dép phải, ném “vèo” một phát về góc trái lớp. Cả lớp sợ tái mét.
Rồi thầy lại rút chiếc dép trái, ném “vút” xuống góc phải lớp. Không khí im lặng đến mức nghe rõ tiếng tim đập.
Thầy nghiêm giọng hỏi:
– Thế nào, các em có sợ không?
– Dạ… sợ ạ! – Cả lớp đồng thanh.
Thầy gật đầu:
– Tốt, nhưng chưa sợ bằng “Đại chiến Thế giới lần thứ hai” đâu! Giờ thì mở vở ra, chúng ta học bài mới: “Đại chiến Thế giới lần thứ hai.”
Thầy giáo phàn nàn với phụ huynh:
– Con ông học hành lười biếng, toàn chép bài của bạn ngồi bên cạnh.
Người cha ngạc nhiên:
– Làm sao thầy biết?
Thầy đưa bài kiểm tra ra:
– Câu hỏi: “Ai đánh thắng quân Thanh mồng 5 Tết?” – Trò Tèo trả lời “Vua Quang Trung”, con ông cũng vậy.
– Thì đó là đáp án đúng mà thầy! – Người cha cãi.
– Vậy còn câu thứ hai: “Ai là chồng bà Trưng Trắc?” – Cả hai đều viết “Tô Định.”
– Chắc… nhớ nhầm giống nhau thôi.
– Thế còn câu cuối: “Bình Định Vương lên ngôi ngày nào?” – Trò Tèo viết “Em không biết.” Con ông thì ghi: “Tôi cũng thế.”
Người cha: “…”
Cô giáo giao đề: “Hãy tả con vật em yêu thích.”
Bé Bin về nhà bắt… một con rận ra quan sát, rồi viết tả cực kỳ chi tiết. Kết quả, cô bắt làm lại, đề mới là “Tả con chó nhà em.”
Bé Bin viết: “Nhà em có một con chó. Con chó nhiều lông, mà có nhiều lông thì chắc chắn có rận. Sau đây em xin tả con rận…”
Cô tức điên, bắt làm lại đề “Tả con cá.”
Hôm sau, Bin nộp bài: “Nhà em có con cá. Con cá có nhiều vảy, sống dưới nước nên không có lông. Nếu nó sống trên cạn chắc chắn sẽ có lông, mà có lông thì ắt có rận. Sau đây em xin tả con rận…”
Tý khóc lóc về nhà:
– Bố ơi, thầy giáo toàn trù con. Hôm nào cũng gọi con lên bảng hỏi mấy câu khó rồi phạt con đứng góc lớp.
Bố Tý giận lắm, hôm sau kéo con đến trường:
– Tại sao thầy lại trù con tôi?
Thầy bình tĩnh:
– Tôi có trù đâu. Hôm qua tôi chỉ hỏi nó “Trần Hưng Đạo mất năm nào?” mà không trả lời được.
Bố Tý gãi đầu suy nghĩ:
– Ờ… thầy thông cảm, nhà tôi buôn bán suốt ngày, lâu lâu chỉ đọc báo xem tin tức thôi, chứ ai mà rảnh đọc… cáo phó!
Trong tiết Mỹ thuật, cô giáo bảo học sinh vẽ ước mơ tương lai. Có bạn vẽ máy bay, có bạn vẽ ống nghe bác sĩ, riêng một bạn gái để giấy trắng tinh.
Cô hỏi:
– Em không có ước mơ à?
Bé ngập ngừng đáp:
– Dạ, em có… em muốn lấy chồng, mà chẳng biết mặt mũi nó thế nào để vẽ!
Thầy hỏi:
– Em làm bài tập chưa, Tí?
– Dạ rồi ạ. Em còn đăng lên Facebook, tag cả thầy vào rồi. Thầy nhớ like và comment nha!
– Tốt lắm. Thầy cũng vừa đăng bảng điểm của em lên Facebook, tag cả mẹ em. Nhớ nhắn mẹ em vào comment nha!
– !!!
Thầy:
– Em hãy nêu ví dụ về đơn thức, nhị thức và đa thức.
Trò Tí:
– Dạ, hôm qua cả nhà em thức xem bóng đá là đa thức.
Đến giữa trận, chỉ còn em với bố xem là nhị thức.
Đến cuối trận còn mình em thức là… đơn thức!
Thầy hỏi:
– Mặt trăng xa hơn hay mặt trời xa hơn?
Trò: – Mặt trời xa hơn ạ.
– Vì sao?
– Vì sao… của Khởi My ạ.
– Không, thầy hỏi “tại sao?”
– À, “Tại sao” của Ưng Hoàng Phúc ạ.
– Không phải, ý thầy là “Why!”
– “Why” của DBSK ạ!
– Trời ơi, tôi phải làm sao đây?
– “Phải làm sao” của Wanbi ạ.
– Tôi đau tim quá!
– “Đau tim” của Lâm Chấn Huy ạ.
– Ra khỏi lớp!
– Ồô, bài mới đó thầy!
Thầy hỏi:
– Một cái bánh giá 1 hào, vậy 10 cái giá bao nhiêu?
– Dạ… 9 hào ạ.
– Sao lại 9 hào?
– Dạ, vì mua nhiều… họ giảm giá cho ạ!
Thầy dặn lớp trước giờ kiểm tra:
– Ai biết câu trả lời thì giơ 5 ngón tay, ai không biết thì “cúp” một ngón để thầy dễ nhận biết.
Khi đoàn thanh tra đến, thầy đặt câu hỏi, cả lớp đồng loạt giơ tay. Thanh tra trầm trồ khen học sinh giỏi quá. Thầy gọi Tí lên trả lời.
Tí hồn nhiên nói:
– Thưa thầy, em cúp!
Sáng sớm, mẹ gọi con trai:
– Con trai, dậy đi nào! Đến giờ đi học rồi đấy!
Cậu bé phụng phịu:
– Con không muốn đến trường đâu, mẹ ơi!
– Thế con cho mẹ hai lý do xem vì sao con không muốn đi học?
– Vì bọn bạn ghét con và các thầy cô cũng ghét con luôn!
– Hai lý do đó chẳng thuyết phục chút nào. Con phải dậy ngay!
– Thế mẹ thử cho con hai lý do tại sao con phải đến trường đi!
– Được thôi: Thứ nhất, con đã… 52 tuổi. Thứ hai, con là hiệu trưởng!
Ngày đầu tiên đi học, mẹ hỏi con trai:
– Hôm nay thầy dạy con điều gì?
– Thầy chẳng dạy gì cả, mẹ ạ! Ngược lại, thầy hỏi con “1 + 1 bằng mấy?”. Con liền dạy lại thầy luôn: “Bằng 3!”.
Trong giờ Toán, thầy hỏi Tôm:
– 1 + 1 bằng mấy?
– Dạ… em không biết ạ!
– Vậy về nhà hỏi mọi người, mai trả lời thầy nhé.
Tôm về hỏi mẹ. Mẹ đang bận nấu ăn, cáu:
– Đi ra ngoài ngay!
Tôm lại hỏi bố, đúng lúc bố xem bóng đá, đội nhà ghi bàn, bố hét:
– Ngon!
Rồi Tôm hỏi anh trai, anh vừa nói chuyện với bạn gái:
– Anh ở tầng dưới đợi em nhé!
Hôm sau, thầy hỏi lại:
– 1 + 1 bằng mấy?
Tôm hồn nhiên đáp:
– Đi ra ngoài ngay!
Thầy tức quá, tát cho Tôm một cái.
– Ngon! – Tôm đáp.
Thầy quát:
– Ra ngoài ngay!
Tôm đáp tỉnh queo:
– Anh ở tầng dưới đợi em nhé!
Thầy dạy bài về lòng hiếu thảo rồi hỏi Bi:
– Nếu em có hai ngôi nhà mà ba không có cái nào, em làm gì?
– Em cho ba một cái!
– Giỏi lắm! Nếu em có hai chiếc xe?
– Em tặng ba một chiếc!
– Tốt lắm. Thế nếu em có 20.000 đồng, ba em không có đồng nào?
– Em sẽ không cho ba đâu ạ!
– Sao vậy?
– Vì… thật ra em đang có 20.000 đồng thật, thầy ạ!
Trong tiết Toán, thầy hỏi:
– Toàn, em đã làm bài tập thầy giao chưa?
– Em làm rồi ạ, còn đăng lên Facebook, tag thầy vô luôn. Thầy check xong nhớ thả tim nha!
– Tốt lắm, thầy cũng vừa post bảng điểm của em lên đó. Mẹ em vừa like rồi đấy!
– … Icon mếu.
Thầy hỏi:
– Em đang viết gì vậy?
– Thưa thầy, em viết thư cho chính mình ạ.
– Trong thư nói gì?
– Mai em mới biết khi nhận được thư ạ.
– Ngày xưa, thầy phải đi bộ 10 cây số đến trường.
– Lẽ ra thầy nên dậy sớm hơn để không lỡ chuyến xe buýt ạ!
– Tại sao người chỉ huy lại đứng khi đi thuyền?
– Vì nếu ngồi xuống… ông ta phải chèo như mọi người khác ạ!
Hai học sinh nói chuyện:
– Cô giáo tao khó tính lắm! Bài văn tao viết hay thế mà chỉ vì sai một lỗi chính tả cô cho tao điểm 0.
– Sai chỗ nào?
– Tao viết nhầm “Cô giáo em say mê trồng người” thành “Cô giáo em say mê chồng người”.
Trong giờ Logic, cô giáo kể:
– Một người đàn ông ngã xuống sông, kêu cứu. Vợ ông ta đứng trên bờ, không biết bơi, xung quanh chẳng có ai. Bà ấy liền chạy ngay đến ngân hàng gần đó. Theo các em, bà ấy định làm gì?
Một học sinh nhanh nhảu đáp:
– Thưa cô, bà ấy định rút hết tiền ra khỏi ngân hàng ạ!
– Con trai, dậy đi, đến giờ đi học rồi!
– Con không muốn tới trường đâu mẹ!
– Con có thể nói cho mẹ biết vì sao không?
– Vì bạn bè ghét con, thầy cô cũng chẳng thích con.
– Nhưng mẹ có hai lý do khiến con vẫn phải đi.
– Là gì ạ?
– Một, con đã 52 tuổi. Hai, con là hiệu trưởng!
Cô dặn:
– Ngày mai các em mang đến lớp một vật dụng bảo vệ sức khỏe nhé.
Hôm sau, cô hỏi:
– Tuấn, em mang gì nào?
– Dạ, băng gạc ạ.
– Tốt. Còn Tèo?
– Dạ, lọ ê-te để rửa vết thương, cô ạ.
Trong giờ Địa lý, Tí ngồi mơ màng. Cô hỏi:
– Tí, biển là gì?
– Thưa cô… “Biển” là bài thơ của Xuân Diệu ạ!
– …?!
Một sinh viên (SV1) thấy bạn mình (SV2) đang chạy xe máy đến trường, liền chọc:
– Thời nay còn ai là sinh viên mà đi xe máy nữa!
SV2 tròn mắt hỏi:
– Thế mày đi bằng gì?
SV1 nhún vai, nói như thật:
– Tao toàn đi xe bốn bánh, có tài xế đưa đón tận nơi nha!
SV2 ngạc nhiên:
– Ghê vậy, xe hiệu gì thế?
SV1 vừa cười vừa… chạy biến:
– “Buýt” – nào ta cùng đi nhé!
Trong buổi thi vấn đáp, giáo sư hỏi sinh viên:
– Các Mác mất năm nào?
Sinh viên đáp:
– Thưa thầy, Các Mác đã mất! Xin dành một phút mặc niệm!
Cả hội đồng nghiêm túc đứng dậy tưởng niệm.
Giáo sư hỏi tiếp:
– Thế còn Lê-nin mất năm nào?
– Lê-nin cũng mất, nhưng sự nghiệp của Người còn mãi. Đề nghị 5 phút mặc niệm ạ!
Giáo sư quay sang đồng nghiệp thì thầm:
– Cho nó 3 điểm đi… chứ nó bảo hát “Quốc tế ca” thì toi hết cả đám!
Trong giờ Sinh học, thầy đem đến một cái lồng đầy chim. Thầy giơ đuôi một con lên hỏi:
– Đây là chim gì?
– Dạ, chim sáo ạ!
– Sai! Là chim gõ kiến. Lần nữa nhé…
Thầy đổi con khác:
– Con này tên gì?
– Dạ… chắc là chim chào mào ạ!
– Cũng sai! Là họa mi. Em bị 0 điểm. Cho hỏi tên em là gì?
– Em đố thầy biết đấy!
Giáo sư hỏi sinh viên:
– Lê Lợi là ai?
– Dạ, em không biết.
– Thế Trần Hưng Đạo là ai?
– Dạ, em cũng không biết.
– Còn Trưng Trắc, Trưng Nhị?
– Dạ, vẫn không biết ạ.
– Thế thì mời anh ra khỏi phòng!
Sinh viên đứng dậy, hỏi lại:
– Thầy có biết Hùng móm, Phúc khùng, Dũng cô hồn không?
– Gì cơ?!
– Băng thầy có thầy, băng em cũng có em. Đừng dọa em nhé!
Giờ học tại chức, thầy nói:
– Tôi đọc một từ, các em đọc từ trái nghĩa nhé!
– Dạ vâng!
– Đen.
– Không đen.
– Nóng.
– Không nóng.
– Sai rồi!
– Không sai.
– Im lặng!
– Không im lặng!
– Các em sợ tôi không?
– Không sợ thầy!
– Hả?!
– Không hả!
Trong giờ tập làm văn, cô hỏi Hoa:
– Em hãy tả buổi sáng ở nhà em.
Hoa đáp:
– Buổi sáng, bố em bắt ra sân tập thể dục. Em thấy mặt trời lên, gà trống đuổi gà mái.
– Rồi sao nữa?
– Gà trống bắt gà mái cõng nó đi chơi ạ!
– Thôi được rồi!
– Em cũng nói thế, mà nó không nghe em cô ạ…
– Im ngay!
– Dạ, nó không im mà còn gáy ò ó o o…
Trên xe buýt, Tí đưa cho Hồng tờ giấy:
“Bạn ơi, nếu đồng ý làm bạn với mình thì đưa lại tờ giấy này. Còn không thì vứt ra cửa sổ nhé!”
Một lúc sau, Hồng chuyển lại tờ giấy cũ, trên đó ghi:
“Cửa sổ cứng quá, không mở nổi!”
Thầy dặn:
– Về nhà hãy suy nghĩ về câu tục ngữ “Có công mài sắt có ngày nên kim”. Mai nộp bài!
Sáng hôm sau, thầy thấy Cò hí hoáy mài cây sắt thật.
– Em làm gì vậy?
– Dạ, con đang mài sắt để mai nộp cho thầy… cái kim ạ!
Cô giáo phạt Tũn vì dùng phao thi. Cậu hỏi lại:
– Thưa cô, người ta bảo thầy cô là “người lái đò”, đúng không ạ?
– Đúng!
– Thế sao tụi em dùng phao mà “người lái đò” lại không cho?
Trong giờ Hóa, thầy hỏi:
– Ngoài dẫn điện, dẫn nhiệt, vàng còn có tính chất gì khác?
Tũn ngủ gật, bị gọi lên trả lời:
– Dạ… vàng còn dễ bay hơi ạ!
– Em chắc chứ?
– Dạ chắc! Thầy cứ để cục vàng ngoài đường xem có “bay” không!
Những truyện cười 20/11 tuy giản dị nhưng lại chứa đựng sự hồn nhiên, dí dỏm của tuổi học trò – thứ gia vị không thể thiếu để báo tường thêm tươi vui và đáng nhớ. Tiếng cười ấy không chỉ là niềm vui mà còn là lời tri ân ngọt ngào gửi đến thầy cô – những người đã luôn tận tụy gieo hạt tri thức, chắp cánh ước mơ cho bao thế hệ học sinh.
Xem thêm: báo tường 20/11
Ngày Nhà giáo Việt Nam sẽ thêm phần rộn ràng và ấm áp nếu bạn cùng bạn bè thưởng thức những mẩu truyện cười 20/11 cực vui dưới đây. Cùng cười thả ga với loạt câu chuyện “dở khóc dở cười” về thầy cô và học trò nhé!
“Bài kiểm tra siêu bất ngờ”
Thầy giáo bước vào lớp, khuôn mặt nghiêm nghị:
– Hôm nay thầy sẽ kiểm tra đột xuất!
Cả lớp nín thở, ai cũng lo lắng.
Thầy mỉm cười tiếp lời:
– Nhưng các em yên tâm… thầy quên mang đề rồi!
Cả lớp bật cười vang khắp phòng học.
Câu trả lời “chắc chắn”
Cô giáo hỏi:
– Em hãy đặt câu với từ “chắc chắn”.
Học sinh nhanh nhảu:
– Ngày 20/11 em chắc chắn sẽ tặng cô bó hoa đẹp nhất!
Cô cười tươi:
– Thế còn từ “có thể” thì sao?
Học sinh gãi đầu:
– Hoặc cô có thể... không nhận được đâu ạ!
“Món quà khó đỡ”
Ngày 20/11, thầy giáo nhận được hộp quà được gói cẩn thận.
Bên trong là… một quyển sổ trắng tinh!
Thầy ngạc nhiên:
– Ý nghĩa là gì đây?
Trò hồn nhiên đáp:
– Dạ, đó là danh sách những lần thầy quên chấm điểm cho em ạ!
Thiệp chúc mừng “sốc nhẹ”
Một học sinh viết thiệp gửi cô giáo:
– Chúc cô luôn xinh đẹp, trẻ trung như… em gái của cô!
Cô đọc xong cười nghiêng ngả:
– Thế là cô già lắm rồi à?
Học sinh vội thanh minh:
– Dạ không, ý em là cô trẻ như… con gái cô ạ!
“Bài văn tả thầy cô khó đỡ”
Đề bài: Hãy tả thầy cô giáo của em.
Học sinh viết: Thầy em cao lớn, mạnh mẽ, mỗi khi giận dữ trông như Hulk. Nhưng đến ngày 20/11, thầy lại dịu dàng như… một bông hoa!
Thầy đọc xong chỉ biết cười trừ, không rõ nên tự hào hay “tự ái”!
“Tôi cũng thế”
Cô giáo dịu dàng nói:
– Các em hãy tả con vật mà em yêu thích nhất nhé!
Tí hào hứng giơ tay:
– Dạ, con thích con mèo nhà con ạ. Nó đáng yêu lắm, lông thì mượt mà, lại còn bắt chuột siêu nhanh.
Tèo chen ngay:
– Dạ, con cũng thế ạ!
Tý không chịu thua:
– Con mèo nhà con thì lại thích nằm phơi nắng giữa sân, trông buồn cười lắm cô ạ.
Tèo lại gật gù:
– Dạ… con mèo nhà con cũng thế ạ!
Cô giáo bật cười:
– Thế các em có thể viết khác đi một chút để bài văn sinh động hơn không nào?
Tí với Tèo nhìn nhau, gãi đầu, rồi đồng thanh:
– Dạ… con cũng không biết nữa ạ!
“Vào bài”
Thầy giáo bước vào lớp với nụ cười bí ẩn, tay cầm một cuốn truyện tranh sặc sỡ.
Thầy hỏi:
– Các em có biết thầy đang cầm gì không?
Cả lớp đồng thanh:
– Dạ, truyện tranh ạ!
Thầy gật đầu:
– Đúng rồi, truyện tranh cũng là một loại hình văn học thú vị. Và hôm nay, chúng ta sẽ khám phá thêm những “người bạn” khác của nó như truyện ngắn, tiểu thuyết và thơ ca.
Cả lớp ồ lên thích thú – ai nấy đều háo hức chờ xem tiết học “văn học bằng truyện tranh” sẽ vui như thế nào!
Những truyện cười 20/11 có tranh tự sáng tác dưới đây không chỉ mang đến tiếng cười sảng khoái mà còn chứa đựng tình cảm hồn nhiên, đáng yêu của học trò dành tặng thầy cô. Mỗi mẩu chuyện là một góc nhỏ vui nhộn, vừa giúp không khí ngày Nhà giáo thêm rộn ràng, vừa là món quà tinh thần ý nghĩa gửi đến người lái đò thầm lặng.
Trong giờ Toán, thầy vui vẻ hỏi:
– Em nào có thể nói cho thầy biết “đơn thức”, “nhị thức” và “đa thức” là gì nào?
Tí nhanh nhảu đáp:
– Dạ, khi thầy chỉ dạy riêng mình em là đơn thức, khi dạy cả nhóm là nhị thức, còn nếu dạy cả trường thì chắc chắn là đa thức ạ!
Cả lớp cười ồ, thầy chỉ biết lắc đầu cười trừ.
Trong tiết học, cô giáo hỏi:
– Theo các em, vì sao sổ ghi chú lại quan trọng?
Một vài cánh tay giơ lên, nhưng Tí đã nhanh miệng:
– Dạ, vì sổ ghi chú quan trọng như số 201123 ạ!
– Số đó nghĩa là gì vậy em? – cô ngạc nhiên.
– Dạ, 20/11/2023 – Ngày Nhà giáo Việt Nam của chúng ta chứ còn gì nữa cô!
Thầy giáo hỏi:
– Theo em, dụng cụ nào trong lớp có thể tạo ra âm thanh như nhạc cụ?
Một bạn đáp ngay:
– Dạ, bút chì ạ!
– Vì sao lại là bút chì?
– Vì mỗi lần em chuốt bút, em nghe âm thanh “rè rè” rất vui tai, giống tiếng nhạc luôn đó thầy!
Thầy hỏi:
– Tí, bài tập hôm qua em làm chưa?
– Dạ, em gửi cho thầy qua Zalo rồi ạ, thầy nhớ “seen” và cho em feedback nhé!
Thầy cười:
– Ừ, nhưng thầy cũng vừa gửi giấy mời họp phụ huynh qua Zalo, em nhớ nhắc mẹ “check” và “confirm” giúp thầy nhé!
Trong tiết Toán, thầy ra đề:
– Nếu mỗi ngày có một học sinh tặng thầy một bông hoa, sau 5 ngày thầy sẽ có bao nhiêu bông?
– Dạ, 5 bông ạ! – cả lớp đồng thanh.
– Đúng rồi! Thế nếu mỗi ngày một bạn gửi thầy một lời chúc 20/11 thì sau 5 ngày thầy sẽ nhận được bao nhiêu lời chúc?
– Dạ… chắc thầy sẽ nhận được vô vàn tình cảm ạ!
Không chỉ những mẩu truyện cười 20/11 bằng tiếng Việt mới khiến lớp học rộn ràng tiếng cười, những câu chuyện hài hước bằng tiếng Anh dưới đây cũng là gợi ý thú vị để bạn chia sẻ trong dịp tri ân thầy cô. Vừa vui nhộn, vừa giúp rèn luyện ngoại ngữ – quả là “một công đôi việc” phải không nào?
In the middle of a math class, the teacher asked, “If you had five apples in one hand and six in the other, what would you have?”
Little Johnny raised his hand eagerly, “Really big hands, Miss!”
(Bí ẩn Toán học: Giữa tiết toán, cô giáo hỏi: “Nếu em có năm quả táo ở một tay và sáu quả ở tay kia, em sẽ có gì?” Johnny nhanh nhảu đáp: “Là bàn tay to khổng lồ, thưa cô!”)
During a history lesson, the teacher remarked, “Remember, class, history tends to repeat itself.”
A student at the back raised his hand and quipped, “Does that mean I’ll have to take this class again next year?”
(Lịch sử lặp lại: Trong giờ Sử, cô giáo nói: “Hãy nhớ nhé, lịch sử thường lặp lại.” Một học sinh phía sau nhanh trí hỏi lại: “Vậy có nghĩa là năm sau em học lại lớp này ạ?”)
In a physics class, the teacher was discussing light and shadows. “Why do we see shadows?” she asked.
Sarah confidently replied, “Because darkness keeps chasing the light around!”
(Hiện tượng Vật lý: Trong giờ vật lý, cô giáo hỏi: “Vì sao ta nhìn thấy bóng tối?” Sarah đáp ngay: “Vì bóng tối cứ chạy theo ánh sáng mãi thôi ạ!”)
In a science class, the teacher was explaining the concept of vacuums. “Please give a simple example,” she asked.
Billy quickly said, “My head during the math test last week!”
(Kỳ quan Khoa học: Trong giờ khoa học, cô giáo nói về khái niệm chân không và yêu cầu lấy ví dụ. Billy liền đáp: “Là cái đầu của em trong bài kiểm tra toán tuần trước ạ!”)
In art class, the teacher showed a painting of a cowboy and asked, “What is this a picture of?”
A student raised his hand and answered, “That’s a cowboy looking for Wi-Fi signals!”
(Góc nhìn nghệ thuật: Trong lớp mỹ thuật, cô giáo chỉ vào bức tranh cao bồi và hỏi: “Đây là gì?”. Học sinh đáp: “Đó là cao bồi đang đi tìm sóng Wi-Fi ạ!”)
During an English lesson, the teacher asked, “Can anyone use the word ‘beans’ in a sentence?”
Tim proudly said, “We are all human beans, ma’am.”
(“Lạc” trong bản dịch: Trong giờ tiếng Anh, cô giáo yêu cầu đặt câu với từ ‘beans’ (đậu). Tim trả lời: “Chúng ta đều là những ‘human beans’ ạ!” – một cách chơi chữ dễ thương giữa ‘beans’ và ‘beings’.)
Những truyện cười 20/11 ngắn gọn, dí dỏm không chỉ mang lại tiếng cười sảng khoái cho các bé mà còn giúp giờ học thêm sinh động, dễ tiếp thu hơn. Dưới đây là một vài mẩu chuyện vui, ý nghĩa để cô và bố mẹ kể tặng các con nhân ngày Nhà giáo Việt Nam nhé!
Thích học hay không?
Cô giáo hỏi Tùng:
– Em có thích cô giáo không?
– Dạ, con rất thích cô ạ!
– Vậy sao hôm qua em không đi học?
– Dạ... vì con còn thích ở nhà hơn ạ!
Bức tranh ước mơ
Trong bài tập vẽ về ước mơ tương lai, Minh vẽ một cô giáo.
– Sao em lại chọn vẽ cô giáo thế? – cô hỏi.
– Dạ, vì lớn lên con muốn làm cô giáo... để đi dạy phụ cô ạ!
Kiểm tra kiểu nào? (Truyện cười 20/11 ý nghĩa)
Thầy gọi:
– Tiểu Quỳnh, lên bảng kiểm tra bài nhé! Trả lời thầy câu hỏi số 3 nào!
– Thưa thầy... em chưa thuộc bài ạ.
– Sao em không học bài?
– Dạ, hôm qua thầy bảo “kiểm tra vở”, nên em chỉ... mang vở thôi ạ!
8 điểm hay 5 điểm hơn?
Sau khi trả bài, cô hỏi:
– Lan, em thấy điểm 8 của mình thế nào?
– Dạ, vui lắm cô ạ!
– Thế em thích điểm 8 hay điểm 5 hơn?
– Dạ… điểm 5 ạ! Vì mẹ bảo, nếu con được điểm 5, mẹ cho 5 ngàn, còn điểm 8 thì chỉ khen thôi!
Cô giáo và phép cộng đặc biệt
Cô hỏi cả lớp:
– Ai giỏi toán nào! Hai cộng hai là mấy?
Bé Na nhanh nhảu:
– Là bốn ạ!
– Giỏi lắm! – cô khen. – Thế ba cộng một là mấy?
Na cười:
– Dạ… cũng bốn ạ, vì con học thuộc rồi, cô đừng đổi câu hỏi nha!
Quà tặng 20/11
Trước ngày lễ, cô hỏi các bé:
– Ngày mai là 20/11, các con định tặng gì cho cô nào?
Bé Bin hồn nhiên:
– Dạ, con tặng cô nụ cười!
– Ôi, đáng yêu quá! – cô xúc động. – Thế con có nụ cười chưa?
– Dạ… chưa, nhưng lát về con xin mẹ một cái ạ!
Những truyện cười 20/11 cho bé mầm non không chỉ mang lại tiếng cười giòn tan trong lớp học, mà còn gieo vào lòng các con hạt giống của sự yêu thương và biết ơn. Mỗi câu chuyện nhỏ là một lời chúc dễ thương gửi đến thầy cô – những người đã kiên nhẫn, dịu dàng và tận tâm đồng hành cùng tuổi thơ của bé. Hãy để nụ cười và niềm vui lan tỏa khắp sân trường trong ngày Nhà giáo Việt Nam nhé!
Bạn muốn truyện cười 20/11 của mình thật khác biệt và chinh phục ban giám khảo? Hãy bỏ túi ngay những bí quyết sau để sáng tạo nên những tác phẩm vừa hài hước vừa đầy ý nghĩa tri ân thầy cô nhé!
Hy vọng rằng những truyện cười 20/11 ngắn gọn, dí dỏm về thầy cô mà KiddiHub chia sẻ đã mang đến cho bạn những phút giây thư giãn và tiếng cười sảng khoái. Biết đâu, bạn còn có thể tìm thấy câu chuyện thật thú vị để điểm xuyết thêm màu sắc cho tờ báo tường của lớp mình. Đừng quên chia sẻ thêm những mẩu chuyện vui 20/11 mà bạn biết để lan tỏa niềm vui tri ân đến mọi người nhé!
Đăng bởi:
27/10/2025
1
Đọc tiếp
26/10/2025
5
Đọc tiếp
26/10/2025
4
Đọc tiếp
26/10/2025
3
Đọc tiếp
26/10/2025
2
Đọc tiếp
26/10/2025
3
Đọc tiếp
26/10/2025
2
Đọc tiếp
26/10/2025
2
Đọc tiếp























